Ở giai đoạn cuối truyện, tác giả bất ngờ kéo Mục Tây Thành — người vốn dĩ đã chết — sống lại, và đưa ra một loạt lời giải thích khiên cưỡng. Dĩ nhiên, phần lớn cư dân mạng không tài nào tiếp thu nổi. Khắp các diễn đàn, từ hội viết văn 500 từ đến các nhóm mê ngôn tình, đều bốc hỏa, thi nhau xả giận, giận dữ mắng chửi tác giả tơi bời.
Chưa dừng lại ở đó — từ huyết ngọc tham, thiên sơn tuyết liên, đến cửu tử đoạn trường thảo — tất cả đều bị dân mạng phun tào kịch liệt. Trong truyện, hễ nam chính Lâm Thạch đi đến đâu, là y như rằng những cô gái ở đó như thể mất trí. Chỉ cần anh ta mở miệng hoặc ra hiệu mơ hồ, các cô liền lập tức mang dược liệu quý từ trong nhà trộm ra, hớn hở dâng lên tận tay.
Sau mỗi lần ăn xong, Lâm Thạch liền "nội lực tăng vọt", mà trong khoảnh khắc ấy, trông anh ta có vẻ cực kỳ yêu người con gái sẵn sàng phản bội cả gia tộc vì mình. Nhưng... chưa đến chương sau, anh ta đã quay sang tơ tưởng cô gái khác, và lại tiếp tục chuỗi “dược – ăn – yêu – quên” vô hạn.
Cố Lam chưa từng đọc tiểu thuyết ấy, nhưng lại từng vô tình lọt vào một chủ đề phun tào của dân mạng, và cũng nhờ nhân vật trong game của cô thông thạo dược lý, nên đầu óc liền lóe lên một ý tưởng. Cô nghĩ ra ngay một phương thuốc mới.
“Cho nên, nếu anh muốn hồi phục như ban đầu, thậm chí là tiến xa hơn, thì tốt nhất trong vòng một năm gom đủ bốn loại dược liệu này.” Cô hờ hững nói, “Còn cụ thể thế nào, tùy anh quyết định.”
Mục Tây Thành cẩn thận gấp tờ giấy lại, thu vào người, ánh mắt trầm xuống.
“Tôi tất nhiên muốn hồi phục, nhưng bốn loại dược này không phải cứ muốn là có. Tình hình hiện tại còn hạn chế nhiều mặt, trước hết vẫn nên cố gắng tìm đủ hai mươi loại dược liệu ban đầu rồi tính tiếp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play