Cố Lam bên này vừa mới đọc xong một câu thần chú, đầu dây bên kia điện thoại lập tức… nổ tung.
“Cố Lam, mày thật to gan! Ai cho phép mày gọi thẳng tên ba mày như thế hả? Đồ con bất hiếu, nếu mày đứng trước mặt tao bây giờ, tao nhất định cho mày một bạt tai!"
“Ồ? Tôi gọi tên thì sao? Trọng Húc Nghiệp! Trọng Húc Nghiệp! Tên ông đặt ra là để người khác gọi mà, hay ông cảm thấy tên mình quá khó nghe? Cũng đúng thôi, ai mà không biết ông là đồ đạo đức giả. Một con gà rừng đầu trọc mà dám trèo lên tổ phượng hoàng rồi ở lì luôn, cả ngày gáy loạn cũng không biết xấu hổ!”
Cố Lam vừa ăn xong bữa cơm, sức lực và khí thế đều đầy đủ. Cô cười lạnh, thẳng thắn cắt ngang lời mắng nhiếc của Trọng Húc Nghiệp.
“Ông mà cũng xứng làm cha tôi à? Ông dám đánh tôi? Nếu bây giờ ông xuất hiện trước mặt tôi, tôi sẽ không ngần ngại tặng ông một bạt tai bay thẳng đến tận Siberia cho tỉnh ra!”
Giọng nói của cô gái mười tám tuổi thanh thanh, vang vọng, dù là hát tình ca hay hát dân ca đều dễ dàng truyền cảm. Và tất nhiên, khi khẩu chiến thì độ sát thương cũng chẳng hề kém cạnh, từng chữ phát ra rõ ràng, gọn gàng, như từng mũi kim đâm thẳng vào tai người đối diện.
Giữa đêm khuya yên tĩnh, giọng cô vang tận lầu hai, khiến Mục Tây Thành – đang trầm tư trên lầu – không khỏi khựng lại.
Vị sư phụ này của hắn, hình như lại vừa cho hắn một niềm vui bất ngờ mới. Trước giờ hắn chỉ biết cô nhanh mồm dẻo miệng, không ngờ khi mắng người lại còn lợi hại đến vậy. Có vẻ như trước đây, Cố Lam vẫn còn nể mặt hắn mà tiết chế đôi phần.
Nhưng… chẳng phải Cố Lam vừa nói là định liên hệ Long Tổ sao? Sao lại thành đang gọi điện cho Trọng Húc Nghiệp?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play