Khi Mục Tây Thành tỉnh lại lần nữa, trời đã tối. Anh nghe thấy có tiếng cảnh sát và đội cứu hộ đang tìm kiếm trong rừng, nhưng anh không để tâm. Dù đầu óc vẫn còn choáng váng, bản năng lại thôi thúc anh tránh xa thành phố S.
Nghĩ đến đây, Mục Tây Thành cụp mắt nhìn bàn tay trái của mình – bàn tay thô ráp với vết chai hiện rõ, cũng chính là bàn tay đã tự tay vặn gãy cổ Chu bá.
Chu bá là người hầu cũ trong nhà anh, được Mục gia đối đãi vô cùng hậu hĩnh. Dĩ nhiên ông ta cũng luôn tỏ ra hiền hòa dễ gần, bao năm qua vẫn luôn như thế. Một người có thể đóng vai suốt một, hai ngày thì dễ, nhưng diễn tròn vai suốt hơn ba mươi năm thì gần như bất khả thi. Vậy nên Mục Tây Thành tin, tình cảm Chu bá dành cho anh là thật — và sát ý muốn giết anh, cũng là thật.
Trước mắt, khả năng duy nhất anh có thể nghĩ đến: Có kẻ đã xúi giục Chu bá ra tay.
Khó… nhưng không phải là không thể. Ít nhất, Mục Tây Thành rất nhanh đã nghĩ đến nhược điểm chí mạng của Chu bá: ông là một cô nhi, vợ mất sớm, cả đời chỉ có duy nhất một đứa con gái đang học cấp hai, sống cùng ông tại Mục gia. Chu bá thương con như báu vật, như ánh sáng duy nhất trong đời ông. Nếu có ai lấy con gái ông ra uy hiếp, ông chắc chắn sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh.
Nhưng con gái Chu bá – Chu Đào – hiện vẫn đang ở trong Mục gia, ngày ngày đến trường cùng đám con cháu Mục gia, người bình thường muốn bắt cóc để uy hiếp cũng không dễ. Mục Tây Thành nhớ rất rõ, chỉ một ngày trước sự việc xảy ra, anh vẫn còn thấy cô bé mặt tròn mũm mĩm đó đang cười hồn nhiên trong sân. Hoàn toàn không có dấu hiệu bị bắt cóc hay bị làm sao. Nhưng nếu là người trong Mục gia ra tay thì… mọi chuyện lại quá dễ dàng.
Mặt khác, khi cận kề giữa ranh giới sống – chết, Mục Tây Thành đột nhiên có một dự cảm mãnh liệt: Người muốn anh chết… chính là người trong Mục gia.
Nghe qua thì có vẻ quá hoang đường. Nhưng Mục gia không phải là khối thép vững chắc không tì vết. Anh là người thừa kế tương lai, tất nhiên sẽ có kẻ không vừa mắt. Ví như người anh họ – Mục Tây Cực, hay cô em họ – Mục Tây Lai – cả hai chưa bao giờ thích anh.
Chuyện đó cũng chẳng có gì lạ. Tuy cha của bọn họ là gia chủ đương nhiệm, nhưng người kế thừa lại không phải bọn họ mà là anh, thử hỏi ai mà không khó chịu?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play