Âu Dương Bội cũng thoáng giật mình, rõ ràng cũng giống Lê Chiêu, không ngờ trong nhà lại có người khác.
Nhưng hắn nhanh chóng trở lại vẻ bình thường, hỏi: “À, tìm tôi có việc gì, tối qua chẳng phải đã nói rõ hết rồi sao?”
Dứt lời, Tôn Hoán Thuyên với vẻ mặt phức tạp lùi sang một bên, còn Âu Dương Bội thì thản nhiên bước vào trong cửa.
Lê Chiêu đứng ở cửa, có chút ngượng ngùng, không biết rốt cuộc mình nên vào hay không.
Đúng lúc này, Âu Dương Bội như cảm nhận được, ngoái đầu lại gọi: “Anh ơi, vào đi.”
Đây là lần đầu tiên Âu Dương Bội gọi anh như vậy trước mặt người khác. Vành tai Lê Chiêu lập tức đỏ bừng, trong lòng vừa thẹn vừa thỏa mãn, nhưng ngoài mặt vẫn cố hết sức làm ra vẻ bình thường, ho khan hai tiếng để che giấu, rồi bước theo Âu Dương Bội vào phòng.
Tôn Hoán Thuyên nhìn hai người quấn quýt bên nhau mà muốn thở dài thườn thượt. Hắn ủ rũ đóng cửa lại sau khi Lê Chiêu vào, rồi cũng lững thững bước vào sau cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT