Ba năm làm tri phủ, mười vạn bông tuyết bạc.
Làm quan, chẳng mấy ai mà không thuận tay vớt chút lợi riêng. Tuy An Viễn trấn chỉ là một vùng nhỏ bé, hiện tại vị huyện thái gia kia cũng không đến nỗi tham tàn bóc lột, song những gì người ta tự dâng đến cửa cũng đã đủ cho ông ta ăn no mặc ấm.
Ngay cả bọn nha dịch trong huyện nha cũng sống dễ chịu hơn đám dân thường bên ngoài, đâu giống như những người ăn không đủ no mà Lâm Chân và Cố Lẫm thường gặp khi rong ruổi bên ngoài.
Bọn họ bước vào nha môn, sắc mặt bình thản, chỉ có điều trong mắt lộ vẻ u sầu.
Một tên nô bộc vừa trông thấy thì quát:
“Các ngươi gõ trống kêu oan, có biết là nếu không phải kiện tụng có mạng người hay oan tình lớn, thì kẻ gõ trống ắt phải chịu đòn không? Không mau mau rời đi!”
Hắn thấy Cố Lẫm vác theo khoan đao lớn, còn mang theo cả cung tiễn, trong bụng cũng lấy làm lạ – người này không giống dân thường. Nhưng khí chất kia lại chẳng mang vẻ thô lỗ của hạng võ phu, trái lại có đôi phần nho nhã giống bậc đọc sách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play