Lâm Chân vừa nói một câu, Cố Lẫm liền đáp lại một câu, trông như đã liệu trước mọi sự, bình thản chẳng sợ gì. Thế nhưng, chỉ mình Cố Lẫm biết, tay hắn chống sau lưng đã khẽ run lên, giọng nói cũng có phần căng thẳng hơn ngày thường.
Nếu ban nãy Lâm Chân không đột ngột tỉnh lại, có lẽ hắn sẽ cứ thế làm càn, rồi chôn chặt mọi thứ vào đáy lòng. Hắn không nỡ kéo Lâm Chân vào chốn thị phi, để người đời chỉ trích chê bai. Thế nhưng, Lâm Chân đã tỉnh, và đã phát hiện chuyện hắn vừa làm.
Khoảnh khắc ấy, Cố Lẫm hiểu rõ — nếu lúc này hắn lùi bước, e rằng với tính tình của Lâm Chân, sau này sẽ mãi rời xa, không còn quay lại nữa.
Lâm Chân đã hết lòng hết dạ với hắn, nếu hắn buông tay, thì đến cả lý do giữ lại y cũng không có.
Mà điều ấy, hắn muôn phần không thể chấp nhận.
Nếu không thể làm phụ tử, thì hãy làm phu phu. Hắn chẳng tin với quyền thế trong tay, với vinh quang trước mặt, lại không bảo vệ nổi một mái hiên cho hai người, để cùng sống những năm tháng yên lành!
Lâm Chân không biết những nghĩ suy trong lòng hắn, chỉ là không thể tin nổi mà nhìn đứa nhỏ chính tay mình nuôi lớn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play