Nhưng mà, một người trong bọn họ vốn chỉ là phu lang sống nơi phố chợ, người kia lại là học trò Thư viện Hoài Sơn, tuổi còn chưa tròn mười lăm. Cả hai đều chẳng thể tự mình định đoạt, dẫu cho có trăm mưu ngàn kế, cũng là uổng công.
Hai người cúi đầu lặng lẽ bước đi, giống như lúc trước đã từng bàn bạc trên núi Thạch Đầu, quyết định rẽ sang lối mòn tránh khỏi quan đạo.
Mùa thu sắp đến, trời so với mấy hôm trước đã dịu bớt phần nào, nhưng gió lại ngày một khô hanh, cỏ cây khô héo theo gió cuốn bay khắp nơi, rợp cả không gian.
Tới trưa ngày thứ tư, hai người cố ý vòng tránh con đường có khả năng bị lưu dân quân chiếm giữ, đứng trên đoạn đường nhỏ nơi vách núi dựng đứng, từ xa trông thấy một thôn xóm thấp thoáng khói bếp bốc lên. Lâm Chân nhíu mày nói:
“Quả nhiên bọn lưu dân ấy chiếm thôn làm ổ rồi.”
Dân chạy nạn thường lo tránh mặt, hoặc do thiếu thốn lương thực, nên ban ngày ban mặt hiếm khi nổi lửa nấu cơm. Giờ này còn thấy khói bốc lên, hiển nhiên trong thôn có người sinh hoạt, e là bọn thổ phỉ.
Lâm Chân vừa thấy đã nhớ lại cảnh bọn chúng giết người cướp của của hôm nọ, trong lòng chán ghét cực điểm, không muốn nhìn thêm kẻo dơ bẩn mắt mình. Đồng thời cũng có phần lo lắng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play