Trong sân, trong khoảnh khắc chỉ còn vang vọng hai chữ "Cố Lẫm", tiếng hô reo nối tiếp không dứt.
Nhậm phu tử khẽ thở ra một hơi, như trút được luồng khí nghẹn nơi lồng ngực, ngoảnh sang nhìn lão giả bên cạnh, nói:
“Ván này, chính là Hoài Sơn thư viện chúng ta thắng rồi.”
Với Cố Lẫm, Nhậm phu tử chẳng khác nào coi như con cháu ruột trong nhà. Hài tử này từ kỳ đồng sinh thí đã bộc lộ tài năng, trong kỳ phủ thí đoạt luôn vị trí đứng đầu, sau đó nhập học Hoài Sơn thư viện, liên tiếp mang đến cho ông hết lần này đến lần khác sự kinh hỉ.
Chưa từng gặp qua hài tử nào vừa thông minh, lại vừa siêng năng đến vậy. Dù là kinh nghĩa, điển tịch hay lục nghệ quân tử, chỉ cần đặt trước mặt hắn, liền không gì không thông, cứ như thể hắn sinh ra đã hơn người một bậc.
Chỉ là tính tình có phần trầm lặng, hơi lạnh lùng, ở trong thư viện mấy năm, vẫn không có ai thực sự thân thiết.
Thế nhưng chút khiếm khuyết ấy, trước thiên tư xuất chúng kia cũng chẳng đáng nhắc tới. Nhậm phu tử tin rằng, sang năm thi hương, thi hội, hắn nhất định sẽ nổi bật muôn phần, thậm chí đến cả đám công tử con cháu thế tộc cũng khó mà sánh bằng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play