“Văn Hiên, chỗ này không phải nơi ngươi có thể tùy tiện dùng cung, muốn lấy thì cũng phải đúng phép tắc!”
Lão giả đang nói chuyện với Nhậm phu tử vừa xoa chòm râu vừa cất lời, câu nói như một mồi lửa làm bầu không khí bên Hoài Sơn thư viện lập tức nóng lên. Mấy trăm người nghe thấy đều sôi sục trong lòng. Nói cái gì mà “không phải nơi ngươi dùng chung cung”, “muốn lấy thì cứ tiện tay cầm một cái” — chẳng khác nào xem thường thư viện Hoài Sơn bọn họ, như thể toàn là một đám chỉ biết cúi đầu học hành, đầu óc chẳng lanh lẹ, người nào người nấy thô lỗ quê kệch!
Lão giả nói xong, liền nhìn sang Nhậm phu tử:
“Ta vừa đến trong thành đã nghe nói Hoài Sơn thư viện các người thu mấy học sinh tư chất không tệ. Đúng lúc ta cũng mang theo vài đứa học trò, đều là ứng thí kỳ thi hương lần này. Nếu thuận lợi, sang năm tháng tám còn có thể gặp lại ở thi hội. Chi bằng nhân dịp hôm nay, cho bọn nhỏ luận bàn một phen, tăng thêm chút tình cảm?”
“Hà hà.”
Khuôn mặt vốn uy nghiêm của Nhậm phu tử hiện lên một nụ cười còn đáng sợ hơn không cười, cười mà như không cười. Đối với đám người tự ý tìm tới này, ông chẳng buồn nói thêm lời nào, chỉ nhàn nhạt bảo:
“Ngươi vẫn như năm xưa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT