Lâm Chân bị khuôn mặt và cổ nhanh chóng ửng đỏ lên của hắn mà kinh ngạc, vừa nãy cậu chỉ là nhất thời luống cuống nên mới hành động như vậy, nhưng cậu củng không cảm thấy ngượng ngùng gì. Dù sao mình củng đã đáp ứng hắn rồi, không cần thiết phải ngại ngùng xoắn xuýt.
Nhưng nhìn Cố Lẫm như vậy, Lâm Chân lại có cảm giác như mình chiếm tiện nghi của tiểu hài tử vậy, làm tim cậu cũng lỡ nhịp và đỏ mặt theo.
Cậu vội đẩy Cố Lẫm ra. Lúc này, Cố Lẫm mới nhẹ nhàng thu tay lại, chỉnh sửa lại quần áo, sửa lại nếp gấp, tránh cho vạt áo rơi lệch.
Lâm Chân chạy về phía cửa, gỡ thanh chặn cửa xuống mở ra.
Bên ngoài, hàng xóm láng giềng đã tụ tập, náo nhiệt mang đồ vật đến chúc mừng. Trên tay người nào củng đều cầm đầy lễ vật như trứng gà, trà, bánh nhét vào tay Lâm Chân:
“Chúc mừng Lâm phu lang, Cố cử nhân trúng cử, về sau có nhiều ngày lành, tiền đồ sáng lạng a.”
“Mọi người khách khí quá” Lâm Chân vội vàng đỡ lấy đồ, hai tay không xuể, vừa tiếp vừa nói: “Mời các vị thúc thẩm vào nhà ngồi, ta sẽ pha trà ngay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT