Đột nhiên, khi tim Lâm Chân vẫn còn đập dồn dập, Vương Khâm, Hoàng Ngọc Văn, và Trần Hạnh vẫn đang chìm trong niềm vui trúng cử, thì có một nhóm hán tử cao lớn, vạm vỡ từ hai bên chen tới.
Hoàng Ngọc Văn và Trần Hạnh còn chưa kịp phản ứng đã bị mấy người vây lại, giống như bắt gà con, túm lấy cánh tay họ:
“Cử nhân gia, chủ nhân của tiểu nhân mời ngài.”
Miệng thì nói là “mời”, nhưng động tác thì chẳng khách khí chút nào, gần như nhấc bổng họ lên.
Xung quanh vang lên tiếng cười đùa, trêu ghẹo, cùng những tiếng hậm hực của gia nhân nhà khác vì không “cướp” được người. Màn “đoạt tế dưới bảng” ba năm mới diễn ra một lần đã chính thức bắt đầu.
Lâm Chân lúc đầu còn hơi ngây ra, nhưng nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thấy Hoàng Ngọc Văn và Trần Hạnh bị gia nhân nhà phú hộ kéo đi, dáng vẻ lại chẳng hề sợ hãi, hắn cũng yên tâm phần nào.
“Đoạt tế dưới bảng” thực ra quan trọng nhất là thái độ của vị cử nhân bị mời. Nếu cử nhân có hứng thú với tiểu thư nhà phú hộ, đó coi như hợp ý cả hai bên. Còn nếu cử nhân từ chối, gia chủ cũng chẳng làm gì được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT