Không biết Tần Dực đã làm những món này như thế nào, sao lại ngon đến vậy. Cậu thật sự không có năng khiếu nấu nướng, nhiều năm nay, đồ ăn làm ra chỉ có thể gọi là miễn cưỡng nuốt trôi, may mắn là mẹ không chê.
Thẩm Lâm ăn no, tâm trạng cũng tốt hơn hẳn, thái độ đối với Tần Dực cũng ôn hòa hơn nhiều.
“Cảm ơn cậu, đồ ăn rất ngon.”
Tần Dực cũng rất vui, Thẩm Lâm có thể ăn được nhiều như vậy đã nằm ngoài dự liệu của anh.
“Cậu thích là tốt rồi, sau này có thời gian tôi sẽ nấu cơm cho cậu.”
Thẩm Lâm lắc đầu từ chối: “Phiền cho cậu quá.”
Cậu không muốn nợ người khác quá nhiều ân tình, nợ rồi thì không biết phải trả thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT