Tĩnh An hôm nay vận một thân xiêm y màu vàng nhạt, trông nàng vô cùng kiều diễm. Nàng không nói nhiều, nhưng cũng không còn nhút nhát sợ sệt như trước, ngược lại rất có khí chất hào phóng, thản nhiên của tiểu thư khuê các.
Tần Trinh cảm giác tim mình đập hơi nhanh, hắn cũng sắp được cưới vợ rồi, hắn thích kiểu vợ hiền dịu dàng như vậy.
Tĩnh An phát hiện có người đang nhìn nàng thì theo hướng tầm mắt nhìn lại, khi thấy là Tần Trinh đang nhìn mình, gò má nàng có chút nóng lên.
Tần Dực dung mạo tuấn mỹ, Tần Trinh cùng cậu là anh em một mẹ sinh ra, tướng mạo tự nhiên sẽ không kém cạnh. Huống hồ Tần Trinh lại không hung dữ như Tần Dực.
Từ điển nhân sinh của Tĩnh An không có từ "phản kháng". Tần Trinh cứ nhìn chằm chằm nàng, nàng cũng chỉ cúi đầu, làm bộ như không có chuyện gì mà ăn uống, nhưng nhiệt độ trên mặt thì làm sao cũng không hạ xuống được.
Ngược lại, Tần Dực chú ý tới tình hình của Tần Trinh. Đúng lúc Tần Dực chuẩn bị mở miệng nhắc nhở thì Tần Trinh đã tự mình dời mắt đi. Thấy vậy, Tần Dực cũng không nói gì nữa, quay đầu lại gắp thức ăn cho Kỳ Thần Cẩm.
Kỳ Thần Cẩm nhìn bát cơm đã chất thành một ngọn núi nhỏ, trong lòng vừa ngọt ngào vừa bất đắc dĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT