Dư Tuệ ngây người một lúc, không thể tin được hỏi: “Ngươi nói cái gì?”
Thấy Dư Tuệ rốt cuộc có phản ứng, Kỳ Thần Giác lại lần nữa nói: “Đêm qua phụ hoàng sủng hạnh một cung nữ, sáng nay liền phong tần vị.”
Dư Tuệ lúng túng nói: “Sao có thể? Ta chỉ nghỉ ngơi một đêm, hắn đã đi tìm người khác?”
Kỳ Thần Giác bất đắc dĩ: “Nhiều năm như vậy người còn chưa nhìn rõ phụ hoàng sao? Hắn là Hoàng thượng, đối người có sủng ái đến mấy, người cũng phải nhớ kỹ hắn là Hoàng thượng. Ngày hôm qua hắn đến thăm người, người ngay cả cửa cũng không cho hắn vào, đây chẳng phải là đánh vào mặt hắn sao?”
Dư Tuệ: “Ta chỉ là muốn hắn nhận ra sai lầm mà thôi.”
“Sai lầm?” Kỳ Thần Giác như nghe được chuyện cười vậy, cười lạnh một tiếng: “Mẫu phi, phụ hoàng là Hoàng thượng, Hoàng thượng làm sao sẽ phạm sai lầm? Hắn đã tận lực giúp người, người còn muốn thế nào?”
Kỳ Thần Giác lần đầu tiên cảm thấy mẫu phi mình thật vô lý, nhiều năm như vậy thật sự bị phụ hoàng hắn sủng đến đầu óc hư rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT