Tống Thanh vừa mới bắt máy, chưa nói một lời nào, Bùi Triệt đã mở miệng châm chọc: “Tôi còn tưởng cậu đã tìm được chỗ dựa mới, đến điện thoại của tôi cũng không nghe nữa chứ.”
Tống Thanh nghe ra ý của Bùi Triệt, chẳng phải hắn ta đang công khai châm chọc mình tìm kim chủ mới sao?
Tống Thanh thở ra một hơi, cố gắng hết sức kìm nén cảm giác buồn nôn. Hiện tại, hắn chỉ cần nghe thấy giọng Bùi Triệt đã muốn nôn rồi.
An Dương đứng cách Tống Thanh không xa. Ở khoảng cách này, hắn không nghe rõ Tống Thanh đang nói gì, nhưng có thể thấy rõ biểu cảm của Tống Thanh.
Dựa trên sự hiểu biết của An Dương về Tống Thanh, người này từ khi ra mắt đến nay tính tình vẫn rất tốt, cố gắng không đắc tội ai, cũng không gây thù chuốc oán với ai.
Có thể làm cho Tống Thanh lộ ra vẻ chán ghét trên mặt, hiện tại ngoài Bùi Triệt hẳn là không có người khác.
“Anh muốn thế nào?” Giọng Tống Thanh rất lạnh nhạt, còn lạnh hơn cả giọng điệu Tống Thanh nói chuyện với Bùi Triệt lần đầu tiên hắn ta gặp Tống Thanh.
Bùi Triệt lần đầu tiên gặp Tống Thanh là ở cô nhi viện. Lúc đó Bùi Triệt vừa mới về nước, bước chân vào giới giải trí. Để tạo dựng hình tượng tốt, hắn ta đích thân đến cô nhi viện quyên tiền, tình cờ lại chọn đúng cô nhi viện mà Tống Thanh từng ở.
Tống Thanh cũng vì không có cảnh quay nên rảnh rỗi ở cô nhi viện chơi cùng bọn trẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT