Trần Ngưỡng vội vàng đẩy vành mũ ra sau, thấy Hướng Đông là người đầu tiên lên bờ, cậu liền bước nhanh tới hỏi han.
Hướng Đông mang theo dép lê, đi chân trần trên mặt đất, chân và đùi đều dính bùn, những sợi lông chân đen thô cứng dính vào bắp thịt rắn chắc.
"Bọn người đó chẳng nói một lời." Hắn rảnh tay, tùy tiện vò mái tóc còn hơi ẩm ướt, "Ta từ trong miệng một con rùa ba ba đang hoảng sợ gỡ ra được một thứ, bọn họ muốn bắt con cá có tên người."
Đồng tử Trần Ngưỡng co lại. Dị loại trong bầy cá quả nhiên là thứ này. Cậu nhớ lại lời Cao Đức Quý nói về việc trắng trợn cướp đoạt tuổi thọ, liên tưởng đến loài cá mang tên, trong lòng chợt hiểu ra tất cả, trực giác mách bảo một cảm giác sởn gai ốc.
"Thi thể đâu?"
"Tự đập đầu mình mà chết, đầu nở hoa rồi."
Hướng Đông còn muốn nói gì đó, Trần Ngưỡng liếc thấy trưởng trấn đã đi xa, vội vàng ngắt lời: "Trên đường nói, chúng ta mau theo kịp ông ấy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT