“Các hương thân… Khụ! Khụ khụ khụ!” Cao Đức Quý bị một ý nghĩ sặc một ngụm, nói không nên lời, hắn khó chịu lớn tiếng bắt đầu ho khan, ho đến mức mặt đỏ tía.
Cao Đức Quý che miệng, không để cho nước bọt bắn ra tứ tung.
Trần Ngưỡng bắt lấy chi tiết nhỏ này, hắn âm thầm đánh giá vị trưởng trấn của trấn nhỏ vô danh này, da đen, tóc thưa, giữ râu dê, người tràn ngập khí chất văn nhân.
Cao Đức Quý như là mới nhìn thấy Trần Ngưỡng, hắn buông tay đang che miệng xuống, kinh ngạc nói: “Anh Trần, anh tới đây từ lúc nào vậy?”
Ngón tay của Trần Ngưỡng buông thõng hai bên quần đột nhiên cứng đờ.
Không đợi Trần Ngưỡng thể hiện một biểu cảm thích hợp, hắn liền nghe người đàn ông trung niên gọi Triều Giản: “Anh Hướng.” Tiếp đó lại chào hỏi hai vị nữ sĩ, “Cô Kiều, cô Hương.”
Cô Kiều lấy điếu thuốc đang ngậm trên môi ra, Hương Tử Mộ vén mái tóc đen rối ra sau tai, các nàng nhìn trưởng trấn, đồng thanh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play