"A!"
Trần Tây Song kinh hãi kêu lên một tiếng, trợn trắng mắt ngất đi.
"Khương Nhân? Khương Nhân? Khương Nhân!"
Có một giọng nói hét lên ở bên tai Trần Tây Sông, vẫn luôn không ngừng gọi Khương Nhân, làm cho ý thức đang rơi xuống của hắn từ từ được kéo lên. 
Người đàn ông trung niên nhìn hắn: "Ta bên này đã hấp xong màn thầu rồi.... ngươi đi bày quán của mình đi."
Trần Tây Song mơ mơ màng màng: "Hả? Hơ hơ."
Tại sao mình lại nằm trên mặt đất? Vừa rồi mình đang làm gì, móng tay sao khó chịu quá vậy, ủa sao đều là bột mì thế này, đúng rồi, đại thúc kêu mình tới nhồi bột giúp ông ấy......
Sao đầu óc cứ như uống say chẳng nhớ gì thế nhỉ, hắn chống người bò dậy, thân thể sắp đứng thẳng đột nhiên dừng lại, ngơ ngác hỏi người đàn ông trung niên: "Bác gái đâu ạ? Không có ở trong nhà sao?" 
Người đàn ông trung niên ngạc nhiên nói: "Vợ ta đã chết nhiều năm rồi." 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play