Trần Tây Song ở trên giường đất nhích tới nhích lui, trong lòng đối với cái bãi đàm kia rất để ý, cho dù không phải phun ở trên đầu giường của mình, nhưng nó vẫn ở trong cái phòng này.
Khi hít thở, khí vị của bãi đàm đó cũng sẽ chui vào trong lỗ mũi sao.
Trần Tây Song càng nghĩ càng ghê tởm, hắn bò dậy mở ra di động chiếu lên trên mặt đất, muốn xoa mấy cục giấy ném qua che lại, ngày mai lại kêu Lưu Thuận tự mình rửa sạch.
Đờm đâu?
Sao lại không thấy?
Mình nhớ lầm vị trí hả ta?
Trần Tây Song tìm hết khoảng trống trước giường đất, nhưng vẫn tìm không thấy, sàn nhà nơi này là đất, dịch đàm sẽ ngấm đi vào, mà có như vậy đi nữa cũng không có khả năng không lưu lại một chút dấu vết nào như thế được.
"Cậu làm cái gì vậy, sao còn chưa ngủ nữa?"
Trần Tây Song nghe thấy Lưu Thuận mơ mơ màng màng nói như vậy, buột miệng thốt ra một câu oán trách: "Còn sao nữa là vì bãi đờm chú vừa ho ra đó."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT