Trần Ngưỡng nghe tiếng lục lạc, nửa người trên theo phản xạ có điều kiện mà cúi rạp về phía trước, đầu không ngẩng lên nổi. Xương cổ Trần Ngưỡng vốn đã bị thương, sau khi giao xong bưu phẩm đi ra lo lắng bệnh tình của Triều Giản, anh cưỡng ép bản thân quên đi cảm giác đau đớn và khó chịu đó, sau đó trong lúc khẩn cấp hoảng loạn lại cõng Hướng Đông, thương thế lại nặng thêm. Anh lần thứ hai tự thôi miên bản thân đừng nghĩ nữa.
Bây giờ lại trong tiếng lục lạc mà chồi lên, đau đến đầu anh choáng váng muốn ói, trời đất quay cuồng.
Cơ thể bay lên, Trần Ngưỡng được đỡ lên một cái lưng xa lạ, anh ngẩn người một hồi mới ý thức được là Triều Giản đang cõng anh.
Trong hoàn cảnh như thế này, Trần Ngưỡng không để ý đến cảm giác lần đầu tiên được Triều Giản cõng là gì, anh chỉ muốn đối phương thả mình xuống, cánh tay siết lấy chân anh khiến trái tim anh thắt lại vì đau.
Trần Ngưỡng hoàn toàn quên mất mấy tháng trước anh đã cõng Triều Giản đi qua bao nhiêu đoạn đường trong tình trạng bị nhổ bốn cái móng tay. Cơn đau như cắt ruột cắt gan đó cũng không nhớ gì cả.
Sự trả giá và nhận lại đều bị cây bút lớn của vận mệnh vung lên một cái, mơ hồ đi hơn nửa. Anh cũng là một bệnh nhân, bệnh rất nặng, nhưng anh không biết mình bị bệnh, không có ai nói cho anh biết.
Ngay khi Trần Ngưỡng muốn thoát khỏi Triều Giản để xuống dưới, tiếng lục lạc không còn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play