Sương mù dày đặc che khuất ánh mặt trời.

Bầu trời u ám, mưa bụi lất phất, tí tách gõ lên ván gỗ.

Vân Thanh Lam vẫn chưa biết cảnh mình lười ăn đã bị quay lại, khiến các nhân viên nghiên cứu lo sốt vó, liệt cậu vào danh sách đối tượng cần quan sát trọng điểm và cân nhắc việc bắt cậu ra ngoài kiểm tra vào một thời điểm thích hợp.

Chú Cắt Lớn con suýt bị bắt cóc lúc này vẫn đang vô tư nằm bò ở cửa ổ, tựa vào khung cửa nhìn ra ngoài.

Tốc độ trưởng thành của loài chim khá nhanh. Mới hai ngày trôi qua mà những chỗ lông thưa thớt ban đầu đã mọc đầy lông tơ, khoác lên mình một chiếc áo len lông màu trắng.

Bất kể là loài động vật nào, kỳ sơ sinh cũng đều rất mong manh. Do đây là lần đầu tiên làm chim, cộng thêm kinh nghiệm không thể phá vỏ ở kiếp trước, ban đầu Vân Thanh Lam giữ một tâm thái thận trọng, sợ rằng mình chỉ cần bất cẩn bị cảm một cái là toi đời.

Huống hồ kiếp chim lần này vốn là một sự cố ngoài ý muốn, cậu cũng không dám chắc sau khi chết lần nữa liệu có thể làm lại từ đầu hay không.

Chưa kể cậu cũng khá hài lòng với thân phận hiện tại.

Cắt Lớn là loài chim nhanh nhất thế giới, vận tốc lên đến 83 mét/giây, tương đương 300 km/h, sánh ngang với tàu cao tốc. Nhưng tốc độ bay ngang của Cắt Lớn không quá nổi bật, tốc độ ở đây là chỉ vận tốc được cộng dồn khi nó lao xuống từ trên cao để săn mồi.

Các tòa nhà cao tầng trong thành phố đã cung cấp điều kiện thuận lợi cho Cắt Lớn lao xuống, khiến nó trở thành một trong những loài chim thích nghi tốt với đô thị hóa và thường xuyên xuất hiện trong thành phố.

Vân Thanh Lam từng có lần đối mặt chào hỏi một con Cắt Lớn qua tấm kính ở thư viện trường đại học, nhân lúc tra cứu trên mạng cũng tìm hiểu qua về tình hình của loài Cắt Lớn.

Loài chim có mặt ở khắp nơi trên thế giới, là một họ lớn nhưng tình hình sinh tồn của các thành viên trong họ lại khác nhau một trời một vực. Các loài chim nhỏ ở tầng dưới của chuỗi thức ăn, không chỉ phải tự đi tìm thức ăn mà còn phải đề phòng sự tấn công của các loài chim săn mồi cỡ vừa và lớn.

Chưa nói đến chuyện khác, ngay cả giữa các loài trong họ Cắt cũng tấn công lẫn nhau, Cắt Lưng Hung, một trong những vị khách quen thuộc của thành phố, cũng nằm trong thực đơn của Cắt Lớn.

Lực chiến của Cắt Lớn rất ổn, so với trên thì không bằng nhưng so với dưới thì thừa sức. Nó ăn các loài chim nhỏ, còn các loài chim săn mồi lớn hơn khi gặp Cắt Lớn cũng không tùy tiện gây sự.

Thêm vào đó, Cắt Lớn con tương đối hòa thuận với nhau trong kỳ sơ sinh, trước khi rời tổ còn được chim bố mẹ dạy dỗ. Nếu không muốn sớm tự lập, cũng có những con Cắt Lớn mặt dày ở nhà ăn bám không đi.

Chú Cắt Lớn con mới đến đã ngoan ngoãn trải qua một khoảng thời gian ngắn dưới thân mẹ.

Ừm... một khoảng thời gian ngắn thôi.

Từng trải qua thời đại thông tin, những ngày tháng không có điện thoại trở nên dài đằng đẵng. Khi còn ở trạng thái linh hồn, vì thực sự không thể làm gì nên cậu chỉ đành nhẫn nhịn. Bây giờ có thể chạy nhảy, muốn hoạt động là hoạt động, sau khi chán đến mức đếm hết số sỏi đá trong tầm mắt rồi mổ từng viên một, cuối cùng Vân Thanh Lam cũng thò đầu ra khỏi lớp lông của mẹ, lén lén lút lút ngó ra ngoài.

Bây giờ... mình có thể ra ngoài đi dạo một chút được không nhỉ?

Sau khi bộ đồ giữ ấm được nâng cấp xong, cậu liền dùng đôi chân nhỏ chưa phát triển hoàn thiện của mình lảo đảo đi về phía cửa ổ.

Lúc này thời tiết vẫn còn hơi se lạnh, mưa đã rơi gần một ngày, không khí tràn ngập hơi nước ẩm ướt.

Vân Thanh Lam chỉ nhớ rằng tổ của họ nằm trên một tòa tháp cao, còn chi tiết hơn thì cậu không biết. ( truyện trên app t.y.t )

Khung cảnh mà cậu chưa kịp ngắm nhìn khi còn ở trạng thái linh hồn giờ đây hiện ra trọn vẹn trước mắt.

Ổ chim nằm lơ lửng giữa không trung, bên dưới là một cánh đồng rộng lớn, một con đường quốc lộ chạy ngang qua, kéo dài về phía xa.

Nhìn dọc theo con đường, phía trước là một ngọn đồi nhỏ cây cối rậm rạp, dưới chân đồi là những ngôi nhà thấp tầng.

Trông giống như ở rìa ngoại ô, Vân Thanh Lam phân tích.

Một cơn gió thổi qua, cơn mưa vốn đang nhẹ hạt liền tạt xiên vào trong.

Mưa bụi suýt rơi vào mắt, Vân Thanh Lam rụt đầu lại, không cần mẹ thúc giục đã quay người chạy vào trong. Nhưng vì sức chân còn yếu, chạy không nhanh bằng lăn nên cậu bèn cuộn tròn người lại, lăn về phía trước, chui vào gầm mẹ, tìm một vị trí tốt rồi ngồi yên tại chỗ.

Toàn bộ chuỗi hành động liền mạch, trôi chảy vô cùng.

Vân Thanh Lam thầm vỗ tay tán thưởng chính mình.

Cậu đang tự mãn hết sức ở đây mà không hề hay biết mình đã gây ra cú sốc lớn đến thế nào cho những người đang theo dõi.

Lạc Tuyết vốn đang thong thả rỉa lông bỗng dừng lại. Nó nhìn chằm chằm đứa con trai đang hăm hở lăn về phía mình, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, đến cả cọng lông đang ngậm trong miệng cũng quên thả xuống.

Nhân viên quan sát thì dở khóc dở cười ghi lại cảnh này rồi báo cáo lên trên. Còn việc nhóm chuyên gia sau khi nhận được bản ghi chép này có vò đầu bứt tai cân nhắc đưa kế hoạch bắt cóc cậu con trai cả nhà Lạc Tuyết vào lịch trình hay không thì đã nằm ngoài phạm vi xem xét của anh ấy.

Vân Thanh Lam, người đã để lại một vết nhơ trong lịch sử tương lai của mình thì đang say sưa ngủ một giấc ngon lành.

Khi tỉnh dậy, trên đầu cậu trống không.

Cửa ổ được nối với một tấm ván gỗ lớn làm bệ đáp, bên ngoài tấm ván còn có một vòng thanh gỗ làm hàng rào chắn, giảm thiểu khả năng Cắt Lớn con bị sẩy chân rơi xuống.

Sau cơn mưa trời lại sáng, Lạc Tuyết ấp trứng quá lâu đến mỏi cả chân nên nhân cơ hội ra ngoài thư giãn. Nó đứng trên thanh gỗ ngoài cùng của ban công, cánh hơi giang ra, đứng bằng một chân, chân còn lại duỗi mạnh về phía sau. Duỗi xong chân này nó lại đổi sang chân kia, sau khi cả hai chân đều được thư giãn, nó thoải mái rũ rũ bộ lông.

Đúng lúc đó, Cắt Lớn bố từ ngoài bay về, đứng ở ngoài ổ và ngó đầu vào trong.

Chẳng biết hai con Cắt Lớn đã giao tiếp với nhau thế nào mà Cắt Lớn bố đi đến phía trên những quả trứng, điều chỉnh tư thế rồi nằm xuống. Lạc Tuyết thì bay ra ngoài đi săn mồi, một cuộc đổi ca giữa vợ chồng diễn ra trong im lặng.

Nhưng... người bố này của mình có đáng tin không vậy?

Vân Thanh Lam nhìn Cắt Lớn bố tùy tiện nằm xuống, chỉ ấp một quả trứng còn quả kia thì mặc kệ bên ngoài mà chìm vào im lặng.

Sao trông không đáng tin chút nào vậy!

Nhưng cậu không có siêu năng lực, dù lúc này có gào thét thế nào cũng không thể gọi mẹ quay về.

Trứng chim cần nhiệt độ cơ thể của chim trưởng thành để giữ ấm. Cắt Lớn con cũng chẳng to hơn quả trứng là bao, Vân Thanh Lam muốn ấp cũng lực bất tòng tâm, đành phải tự mình ra tay, dùng đầu và cánh đẩy quả trứng từng chút một về phía bụng Cắt Lớn bố.

Cắt Lớn bố liếc mắt nhìn, cũng khá phối hợp mà đứng dậy, gom cả quả trứng và Cắt Lớn con vào dưới thân mình.

Việc đẩy trứng khá tốn sức đối với một chú Cắt Lớn con.

Vân Thanh Lam áp sát vào quả trứng thở hổn hển, đồng cảm xoa xoa quả trứng suýt bị bỏ rơi này.

Cậu đã từng trải qua một lần chim bố mẹ sơ suất bỏ sót trứng. Khi đó cậu bất lực, bây giờ gặp lại đương nhiên sẽ không nhắm mắt làm ngơ.

Một lý do nữa là trong số những quả trứng còn lại chưa nở, cậu thích quả này hơn...

Đừng, đừng hiểu lầm.

Ngoài những đốm nhỏ trên vỏ trứng khác nhau thì hai quả trứng có vẻ ngoài tương tự, dĩ nhiên cậu không phải là kẻ trông mặt mà bắt hình dong.

Vân Thanh Lam phát hiện mình có một loại cảm nhận, khi đến gần hai quả trứng, cậu có thể cảm nhận rõ ràng sức sống bên trong chúng.

Một quả tràn đầy sức sống, tựa như mầm non mới nhú, mang trong mình năng lượng vô hạn.

Sự sống của quả còn lại thì như ngọn nến trước gió, leo lét chập chờn, cuối cùng đã hoàn toàn biến mất vào đêm qua.

Nghe có vẻ rất không khoa học và khó tin, cậu cũng hy vọng cảm giác của mình là sai.

Dù sao thì cậu cũng rất mong chờ sự ra đời của các em trai em gái mà!

Vân Thanh Lam trở nên u sầu.

Kể từ lần cho ăn đầu tiên, mẹ cậu đã thể hiện thái độ "mẹ cho rằng no mới là no thật".

Nghe thì có vẻ không có gì nguy hiểm, nhưng đối với Vân Thanh Lam, người vẫn còn là con một trong nhà, điều này có chút đáng sợ.

Đó là chuyện xảy ra trong lần cho ăn thứ tư.

Như đã nói ở trước, trong số các loài chim mà Cắt Lớn có thể bắt, bồ câu được xem là loại tương đối lớn. Hai lần cho ăn ở giữa đều là chim nhỏ, nhưng chim nhỏ thì dạ dày của thú con cũng đâu có lớn, đặc biệt là khi khoảng cách giữa các lần cho ăn lại ngắn.

Ăn đến cuối, bụng Vân Thanh Lam đã no căng. Nhưng hôm đó Cắt Lớn bố lại đặc biệt năng suất, chập tối lại mang về nửa con bồ câu.

Cậu chỉ thấy mẹ mình nhận lấy con bồ câu xong cũng không ăn, mà xé một miếng thịt rồi vô cùng yêu thương mà nhét vào miệng cậu.

Đoạn sau của thực quản chim có một bộ phận có thể chứa thức ăn tạm thời, gọi là diều. Thức ăn trong diều được làm ẩm và mềm ra, sau đó mới được đưa vào dạ dày tuyến và dạ dày cơ, giúp dễ tiêu hóa hơn.

Chim trưởng thành có bộ lông rậm rạp nên diều không dễ quan sát, nhưng chim non chỉ có một lớp lông tơ, sau khi được cho ăn no, diều sẽ phồng lên do chứa thức ăn, có thể thấy một cục u nhỏ rất rõ ở cổ.

Vân Thanh Lam chính là đang trong tình trạng này, diều căng phồng, sắp to bằng đầu cậu, thức ăn đầy đến mức sắp tràn ra ngoài. Lúc này dù mẹ có dịu dàng đút thức ăn đến đâu cũng khiến cậu không khỏi nghi ngờ liệu có phải mình sắp chết đến nơi rồi không.

Cắt Lớn con ngậm chặt miệng, mắt mở to, lùi từng bước đến sát tường. Khi không còn đường lui, cậu quay mặt vào tường, tuyệt vọng kêu lên một tiếng "chíp".

Mẹ, đừng đút nữa, con không ăn nổi nữa đâu!

Sau đó... sau đó Lạc Tuyết liền dừng động tác.

Vân Thanh Lam thấy mẹ chớp chớp mắt, nghiêng đầu ăn miếng thịt, rồi bước lại gần, vừa mổ vào miệng nhỏ của cậu vừa nghi hoặc kêu "cúc cu", trông như vừa gặp phải chuyện khó tin.

Khoảnh khắc đó, Vân Thanh Lam chợt linh cảm và hiểu được ý của mẹ.

Nếu không đoán sai thì mẹ cậu đang vô cùng kinh ngạc về việc cậu có thể phát ra tiếng kêu.

Vân Thanh Lam từ chỗ đầu đầy dấu chấm hỏi chuyển sang suy ngẫm và hồi tưởng.

Ngoài tiếng kêu rất nhỏ lúc mới chào đời do bị nhét đầy lông vào miệng, suốt thời gian sau đó, cậu chưa từng kêu một tiếng nào.

Nghĩ thông suốt điểm này, sau này trước mỗi bữa ăn, Vân Thanh Lam đều chủ động kêu hai tiếng, ăn uống cũng tích cực hơn, ăn no là rút lui, cố gắng để cảnh tượng mẹ đuổi theo đút ăn không tái diễn.

Lạc Tuyết ngậm thức ăn, muốn đút mà không được, lộ vẻ tiếc nuối.

Để hoàn toàn tránh được kết cục chết vì ăn quá no, cách tốt nhất là có thêm một chú Cắt Lớn con nữa để chia sẻ thức ăn.

Vân Thanh Lam khẽ thở dài, vỗ vỗ quả trứng bên cạnh đầy khích lệ.

Nhóc con, phải cố gắng lên nhé!

Quả trứng khẽ rung lên, lắc lư hai cái như đáp lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play