Vân Thanh Lam còn không biết mình đã trở thành một cậu ấm cắt lớn đời hai, con sang vì mẹ.
Cậu đang bận rộn thích nghi với cơ thể này.
Cắt Lớn con mới sinh người ướt sũng, lông dính bết lại thành từng cụm. Lúc ra khỏi vỏ, chân cậu đạp lên mảnh vỏ trứng lảo đảo, Vân Thanh Lam theo phản xạ muốn dùng tay chống xuống đất, mãi đến khi loạng choạng ngã nhào mới nhận ra tay đã biến thành cánh.
May mà vỏ trứng vốn nằm ngang nên dù có ngã cũng không bị thương. Cậu cho rằng mình đi được vài bước nhưng trong mắt người khác chỉ là cơ thể nhỏ bé đang giãy giụa nhích về phía trước một chút.
Chui ra khỏi vỏ trứng là hai cảm giác tiếp xúc hoàn toàn khác biệt.
Tổ của Cắt Lớn không hề mềm mại, những viên sỏi nhỏ bên dưới cấn vào da, các góc cạnh cứng ngắc làm cậu thấy đau, Vân Thanh Lam cảm nhận một lúc rồi lại cuộn mình vào trong vỏ trứng.
Cảm giác từ phía trên thì tuyệt vời hơn nhiều. Lớp lông xốp mềm như một tấm chăn bông ấm áp phủ lên đầu khiến người ta không khỏi muốn vùi đầu vào dụi mấy cái.
Cậu còn chưa kịp thực hành thì không khí lành lạnh đã ùa vào, trên đầu nhẹ bẫng, thì ra là Cắt Lớn mẹ cảm nhận được động tĩnh bên dưới nên đứng dậy kiểm tra.
Từ góc nhìn của Cắt Lớn con, cái mỏ có phần gốc màu vàng nhạt và tổng thể màu xám đen vừa thô vừa to, trông còn lớn hơn cả đầu cậu. Phần cuối mỏ sắc nhọn cong xuống, một cảm giác nguy hiểm nồng đậm ập tới.
Cái mỏ to khỏe sượt qua đầu cậu, khẽ mổ mổ vào vỏ trứng, đôi mắt đen ướt át đặc trưng của loài Cắt Lớn nhìn cậu không chớp.
Đôi mắt đen láy phản chiếu hình ảnh một chú Cắt Lớn con đang ngồi trong vỏ trứng, trên đỉnh đầu còn ngộ nghĩnh đội một mảnh vỏ trứng nhỏ.
Linh hồn phiêu bạt hơn hai mươi lần cuối cùng cũng có nơi dừng chân, Vân Thanh Lam bất giác cảm động. Cậu ngẩng đầu, há miệng muốn kêu "pi pi" vài tiếng để giải tỏa cảm xúc trong lòng.
Kết quả là mẹ mổ xong vỏ trứng, thuận thế dùng mỏ đẩy vào trong một cái, Cắt Lớn con đang ngồi trong vỏ trứng liền lăn như con lật đật vào dưới ngực mẹ. Cái miệng đang há ra bị nhét đầy lông, phát ra một tiếng "gú chiu" không rõ ràng.
Rồi tầm nhìn tối sầm lại.
Lông tơ của Cắt Lớn con mới nở vẫn chưa khô hẳn, ở bên ngoài lâu dễ bị cảm lạnh. Mặc dù không gian ở đây không rộng rãi, một chú Cắt Lớn con cùng hai quả trứng chim trông có vẻ hơi chật chội nhưng lồng ngực ấm áp của chim bố mẹ giống như một căn phòng ấm áp có nhiệt độ không đổi. Cơn buồn ngủ ập đến, Vân Thanh Lam nhắm mắt lại, dựa vào quả trứng chim nhẵn bóng rồi chìm vào giấc ngủ.
Lớp lông vũ trên đầu không chỉ mang lại hơi ấm mà còn đem đến cảm giác an toàn đậm sâu, giấc ngủ này của Vân Thanh Lam cực kỳ ngon.
Cũng không biết đã qua bao lâu, lúc tỉnh lại lần nữa, cậu bị đánh thức bởi tiếng vỗ cánh phần phật.
Chim non của Cắt Lớn là loài chim non yếu, sau khi sinh 35-42 ngày mới rời tổ. Tứ chi của Vân Thanh Lam vẫn còn yếu ớt, ngẩng đầu cũng thấy mệt, cậu bèn dạng hai chân ra, gác đầu lên quả trứng chim, tò mò xem đã xảy ra chuyện gì.
Thực ra chỉ là hai con Cắt Lớn đang tranh giành thức ăn thôi, chắc... không phải chuyện gì to tát đâu nhỉ?
Vân Thanh Lam ngờ vực nghĩ.
Ở cửa ổ có thêm một con Cắt Lớn lạ mặt.
Con Cắt Lớn mới đến có thân hình gầy gò, đứng cạnh Cắt Lớn mẹ trông càng nhỏ bé hơn. Nó đứng ở mép ổ giang cánh chực bay, chân trái còn quắp một con chim bồ câu.
Cánh còn lại của con bồ câu cứng đờ rũ xuống, bị Cắt Lớn cái Lạc Tuyết đè dưới chân, cả hai con Cắt Lớn đều nắm chặt con bồ câu, không bên nào chịu nhường bên nào.
Tiếng kêu của nhiều loài chim săn mồi không oai vệ như trong phim ảnh, âm thanh cuối cùng nghe được đều là sản phẩm đã qua xử lý hậu kỳ.
Trong thực tế, tiếng kêu rất đa dạng, có loài chim săn mồi kêu lên nghe như tiếng "pi pi" mềm mại.
Còn tiếng của hai con Cắt Lớn trước mặt thì...
"Quác—"
"Quáccc —"
Như trên.
Tiếng kêu có chút khác biệt, Vân Thanh Lam nghi ngờ là do sự khác biệt cá nhân, nhưng dù sao đi nữa, dưới bản song tấu "quác" và "quáccc", màn đối đầu dữ dội của hai con chim lớn lại khiến cậu có cảm giác như đang xem học sinh tiểu học cãi nhau.
Quả trứng chim trong lòng có xu hướng lăn đi, Vân Thanh Lam kẹp cánh lại để cố định quả trứng rồi trốn sang một bên hóng chuyện.
Trông như hai vợ chồng đang cãi nhau. Cắt Lớn bố mang bồ câu đến cho Cắt Lớn mẹ đang ấp trứng ăn, kết quả là chim đã vào đến nhà rồi mà không biết sao đột nhiên hối hận, muốn mang bồ câu đi để một mình hưởng thụ món ngon.
Chắc con bồ câu cũng không ngờ mình lại được chào đón đến thế, còn có thể gây ra mâu thuẫn giữa đôi vợ chồng trẻ.
Cuộc tranh chấp này đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Cắt Lớn đực kêu lên một tiếng không cam lòng rồi nới lỏng móng vuốt, cất cánh bay đi.
Vân Thanh Lam thấy mẹ mình nhìn ra ngoài một lúc rồi mới quắp con bồ câu vào trong nhà, bắt đầu vặt lông nấu cơm.
Con bồ câu vẫn còn nguyên vẹn, lông cũng rất nhiều.
Cắt Lớn mẹ vặt sạch lông ở cổ con bồ câu, tự mình ăn thử trước, vài miếng qua đi, con bồ câu từ đầu đến cổ đều biến mất, chỉ còn lại nửa thân mình, để lộ một cái lỗ lớn.
Cái lỗ lớn máu me đầm đìa hướng về phía Vân Thanh Lam, từ chỗ cậu nhìn sang còn có thể thấy cả nội tạng cuộn lại bên trong.
Vân Thanh Lam run rẩy đôi cánh, đầu hơi ngửa ra sau để tỏ lòng kính trọng.
Cảnh tượng này thật sự có chút máu me, nếu mà chiếu trên Bilibili chắc cũng không được duyệt.
Con bồ câu thảm thương đã nhắc nhở Vân Thanh Lam một chuyện mà cậu đã quên mất vì mải mê hóng chuyện.
Từng biến thành đủ loại chim lớn nhỏ, thực đơn cũng thay đổi liên tục, có loài ăn thịt, có loài ăn tạp, có loài ăn xác thối, cũng có loài hút mật hoa, nhưng dù thức ăn có kỳ lạ đến đâu cậu cũng không có cơ hội thử. Lần này thì khác.
Bây giờ cậu là một con chim non đã nở, điều đó có nghĩa là— cậu phải ăn rồi!
Bữa đầu tiên chính là con bồ câu ngon lành này.
Cơ thể Cắt Lớn con cứng đờ, mắt nhìn chằm chằm vào con bồ câu dưới móng vuốt của Cắt Lớn mẹ, mặt đầy vẻ giằng xé.
Có lẽ ánh mắt của cậu quá lâu không động đậy đã nhắc nhở Cắt Lớn mẹ rằng ở đây còn một đứa con cần cho ăn.
Cắt Lớn mẹ xé một miếng thịt, chu đáo duỗi dài cổ đưa đến bên miệng con trai.
Tập tính của các loài chim khác nhau một trời một vực, cách cho chim non ăn cũng khác nhau. Chim non ăn côn trùng sẽ ngẩng đầu há to miệng chờ chim bố mẹ mớm thức ăn vào miệng, còn chim non của chim săn mồi thì từ khi sinh ra đã phải tự ăn, tranh giành thức ăn từ miệng chim bố mẹ.
Chú chim non phủ đầy lông tơ trắng muốt ngẩng đầu lên xuống theo động tác của mẹ, đối mặt với miếng thịt bên miệng, cậu há miệng cắn lấy, thăm dò nuốt xuống.
Một con chim trông thì to nhưng thực ra để có thể bay lượn nhẹ nhàng trên không, phần lớn đều là lông, bỏ lông và xương đi thì chẳng còn lại bao nhiêu thịt.
Cắt Lớn mẹ ăn xong nửa trước, phần xé ra tiếp theo là thịt ức ngon lành.
Vị giác và dạ dày của Cắt Lớn đã sớm thích nghi với thịt sống, không có mùi vị kỳ lạ như tưởng tượng, miếng thịt mềm và mịn, không có xương vụn, ăn vào miệng có thể nuốt thẳng.
Vân Thanh Lam chép miệng.
Hình như cũng được?
Cậu ở đây chép miệng thưởng thức, chìm vào suy nghĩ "bồ câu cũng khá ngon, không biết thịt bò thịt cừu ăn vào sẽ có vị gì", tạm thời lơ đi lần mớm mồi thứ hai của mẹ.
Lạc Tuyết nghiêng đầu khó hiểu, thấy con trai cả của mình đứng ngây ra không động đậy, nó bèn tự mình ăn miếng thịt này.
Cắt Lớn theo chế độ một vợ một chồng, Cắt Lớn mẹ chịu trách nhiệm ấp trứng, Cắt Lớn bố mang con mồi về, thỉnh thoảng hai vợ chồng cũng sẽ đổi ca cho nhau. Giai đoạn đầu chim non cũng cần chim bố mẹ canh giữ để đề phòng sự xâm nhập của các loài chim săn mồi khác, công việc này thường do con cái có thân hình lớn hơn đảm nhận.
Nhưng con Cắt Lớn đực mà Lạc Tuyết kết đôi lần này không đủ trách nhiệm, chưa nói đến việc đổi ca ấp trứng, ngay cả việc săn mồi nó cũng không siêng năng. Nó đã lâu không được ăn nên trước khi Vân Thanh Lam vào vỏ trứng mới thấy nó dừng ấp, đuổi theo một con chim nhỏ rời khỏi ổ để đi săn. ( app TYT - tytnovel )
Tuy nhiên, lý do bồ câu được nhiều loài chim săn mồi yêu thích, ngoài việc trí thông minh có hơi thấp, sinh sản có hơi nhanh ra thì quan trọng nhất là— bồ câu to xác!
Một con có thể ăn no hai bữa, ai mà không thích kết bạn với chú bồ câu đáng yêu này chứ?
Thế nên khi Cắt Lớn mẹ đã no căng bụng, trên mặt đất vẫn còn một khúc bồ câu nhỏ.
Lạc Tuyết nhìn con trai, lại nhìn con bồ câu, do dự không biết có nên giấu vào góc làm lương thực dự trữ không.
Theo lý thì ham muốn ăn uống của chim non rất mạnh, đợi lớn hơn một chút còn giật lấy thức ăn chim bố mẹ mang về, gào thét thúc giục phụ huynh mau đi săn tiếp.
Nhưng nó mãi không nghe thấy tiếng đòi ăn của chim non, nếu là một bà mẹ chim mới vào nghề thì đã sớm quên mất con mình, tha thức ăn vào góc để dành cho bữa sau rồi. Nhưng Lạc Tuyết đã nuôi hai lứa con, đây là năm thứ ba nó làm mẹ, kinh nghiệm tích lũy từ trước khiến nó cảm thấy có gì đó kỳ lạ.
Thế là Vân Thanh Lam cảm thấy miệng mình bị chạm vào, lực rất mạnh, gần như muốn cạy miệng cậu ra, cậu thuận theo lực đó mà há miệng rồi ngậm lại, một miếng thịt được nhét vào bụng.
Lúc này Vân Thanh Lam còn không biết chim non Cắt Lớn bình thường ăn cơm là phải há to miệng gào đói, chủ động từng miếng một, chỉ nghĩ rằng Cắt Lớn vốn được mẹ cho ăn như vậy, Cắt Lớn con há miệng ăn tiếp.
Cứ như vậy trong tình trạng đôi bên không hiểu rõ về nhau, phần bồ câu còn lại đã được giải quyết sạch sẽ.
Ăn no uống đủ, Vân Thanh Lam thỏa mãn ợ một cái.
Còn Lạc Tuyết nhìn đứa con trai không nói một lời nhưng lúc cho ăn lại ngoan ngoãn há miệng của mình, đầu nghiêng trái nghiêng phải, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
—
"Ham muốn đòi ăn của con chim non đầu lòng này không mạnh lắm."
Cặp kính phản chiếu ánh sáng xanh của màn hình, Chúc Lạc nhíu mày nhìn vào màn hình theo dõi.
Gần giống với Trái Đất mà Vân Thanh Lam từng sống, đây cũng là một hành tinh nuôi dưỡng sự sống, tên là Lam Tinh.
Anh em sinh đôi còn có điểm khác biệt, hành tinh cũng không ngoại lệ. Nói một cách đơn giản, thời kỳ phát triển vượt bậc của công nghệ ở đây ngắn hơn, môi trường sinh thái cũng bị tàn phá nghiêm trọng hơn.
Không biết từ lúc nào, vô số loài đã lặng lẽ tuyệt chủng, đến khi con người nhận ra thì một số sai lầm đã không thể cứu vãn.
Tình hình càng tồi tệ hơn khi không rõ vì lý do gì, vài năm trước một lượng lớn thực vật và động vật đã chết hàng loạt, chim chóc cũng không thoát khỏi kiếp nạn. Loài Cắt Lớn vốn đã hiếm hoi gần như tuyệt chủng, phải dựa vào việc nhân giống nhân tạo mới thoát khỏi nguy cơ diệt vong.
Con người đã phải nỗ lực trong một thời gian dài mới dần dần khôi phục được môi trường.
Tổ nhân tạo nơi Vân Thanh Lam ra đời chính là sản phẩm của thời kỳ này.
Loài Cắt không biết xây tổ, hang ổ của chúng phần lớn là chiếm dụng tổ của các loài chim khác, hoặc tìm một vách đá bằng phẳng, cào đất đá ra rồi đẻ trứng ngay tại chỗ. Tổ nhân tạo đối với chúng là một loại tổ chim vô cùng chất lượng.
Cắt Lớn thích tổ cũ, một khi đã chọn một cái ổ, những kỳ sinh sản trong nhiều năm tới chúng đều sẽ quay về đây. Dĩ nhiên, giữa các loài động vật thực lực là trên hết, điều kiện tiên quyết để trở thành chủ nhân lâu dài của cái ổ là phải đánh bại được các đối thủ cạnh tranh khác.
Lạc Tuyết chính là một trong những con Cắt Lớn giữ tổ thành công.
Còn Chúc Lạc là tổ trưởng của nhóm quan sát và ghi chép ổ chim trong khu vực này, con Cắt Lớn Lạc Tuyết cẩn thận và có trách nhiệm tự nhiên cũng trở thành đối tượng quan sát chính của họ, huống hồ bây giờ đang là mùa sinh sản của Cắt Lớn.
Tâm trạng của Chúc Lạc lúc này không được tốt cho lắm.
Chim non mới sinh trông không ham ăn, hành động đòi ăn không nhiều, cần chim bố mẹ đưa thức ăn đến tận miệng mới chịu ăn.
Chán ăn là một vấn đề chí mạng trong giới động vật, lượng thức ăn nạp vào không nhiều, cơ thể yếu đi dẫn đến bệnh tật, cảm giác thèm ăn càng giảm, thể chất tiếp tục suy yếu, vòng luẩn quẩn ác tính này chỉ có thể dẫn đến cái chết.
Cũng chính vì lý do này, dù cho cư dân mạng thường xuyên bình luận thúc giục dưới trang web chính thức, gào khóc đòi xem video của con trai cả nhà Lạc Tuyết, nhưng bên chính thức vẫn chưa đăng video ngay lập tức.
Đau dài không bằng đau ngắn, lỡ như cuối cùng nhận được tin xấu thì sao? Đợi tìm hiểu rõ tình hình của Cắt Lớn con rồi công bố cũng không muộn.
Chúc Lạc dặn dò cấp dưới lưu lại tài liệu video, lại dặn nhân viên quan sát chú ý tình hình ăn uống của Cắt Lớn con, nếu phát hiện có vấn đề về sức khỏe thì báo cáo kịp thời để sắp xếp người đến bắt cóc Cắt Lớn con về kiểm tra sức khỏe.
Nói đến từ bắt cóc, Chúc Lạc xoa xoa thái dương, không khỏi đau đầu.
Chim non đầu lòng có thể độc chiếm thức ăn giai đoạn đầu, hy vọng nhóc con này khỏe mạnh, chỉ là thời kỳ nổi loạn đến sớm nên không chịu ăn ngoan. Có nữ thần chiến tranh võ đức đầy mình ở đó, việc bắt cóc con của nó đúng là một việc đòi hỏi kỹ thuật.
Anh vừa suy nghĩ, vừa nghe thấy đồng nghiệp bên cạnh khẽ nói chuyện phiếm.
"Quả trứng kia sao rồi?"
Một đồng nghiệp khác trả lời: "Nghe nói may mắn lắm, chỗ rơi xuống có một lớp lá rụng dày đỡ lấy, không vỡ."
Chúc Lạc nhớ lại một chút, nhận ra họ đang nói về chuyện gì.
Gần đây đang là kỳ sinh sản, các quý bà Cắt Lớn đều bắt đầu đẻ trứng và ấp trứng, cũng là thời kỳ bận rộn của các nhân viên quan sát.
Mọi chuyện đều phải ghi chép và phân tích, mọi người bận tối tăm mặt mũi, camera cũng không được theo dõi thời gian thực. Họ lập trình để kiểm tra thời điểm có động tĩnh trong ổ, cuối cùng mới tổng hợp lại nên thông tin có độ trễ.
Gia đình trên vách đá chính là một trường hợp như vậy.
Sống trên vách đá là một cặp Cắt Lớn hoang dã không có vòng đeo chân, cũng không biết hai con chim này còn quá trẻ thiếu kinh nghiệm, hay là muốn tìm cảm giác mạnh mà liên tục ghé thăm một vách đá chật hẹp, ra vẻ như đang đi xem nhà.
Các nhân viên nghiên cứu sầu rụng tóc, có tổ nhân tạo rộng rãi thoải mái, che mưa chắn gió không ở, lại thích phong cách nguyên thủy đơn sơ như vậy sao?
Cuối cùng, hai con Cắt Lớn độc đáo này vẫn quyết định làm tổ dưới vách đá.
Nơi được chọn làm tổ là một con dốc nhỏ, mặt đất nghiêng, chim bố mẹ chỉ cần cử động mạnh một chút là có thể làm trứng rơi xuống, khiến người ta không khỏi toát mồ hôi hột.
Tin xấu cuối cùng cũng đến.
Một buổi chiều nọ, nhân viên quan sát làm xong việc, vui vẻ mở camera định ngắm quý bà Cắt Lớn xinh đẹp một lát tiện thể ghi chép quan sát, đúng lúc quý bà Cắt Lớn trẻ tuổi này đứng dậy, vươn vai một cái.
Đồng thời để lộ ra những quả trứng bên dưới.
Nhân viên quan sát: "..."
Bàn tay cầm cốc cà phê khẽ run.
Không cần đếm cũng biết, quý bà lần đầu đẻ trứng này tổng cộng chỉ đẻ hai quả, bây giờ dưới thân chỉ có một quả trơ trọi.
Quả trứng còn lại đã không cánh mà bay.
Xem lại lịch sử camera, mới cách đây không lâu, quý bà Cắt Lớn đang ấp trứng đứng dậy ăn cơm, lúc đứng lên móng vuốt vô tình động đậy, quả trứng vốn đã ở mép cứ thế lăn lông lốc xuống dưới, biến mất khỏi phạm vi camera.
Sau khi nhận được tin, mặc dù không hy vọng nhiều, nhưng ý thức coi trọng động vật hoang dã của mọi người đã tăng lên đáng kể, Cục Bảo vệ Động vật vẫn khẩn cấp cử người đến kiểm tra.
Kết quả nhanh chóng được báo về.
Tin tốt, trứng không vỡ, vẫn còn sống.
Tin xấu, sắp chết rồi.
Trứng chim rất nhạy cảm với nhiệt độ, ấp trứng, phơi trứng, mỗi bước đều cần sự chăm sóc cẩn thận của chim bố mẹ. Hiện tại kỹ thuật nhân giống nhân tạo đã phát triển, nhưng công tác tái thả về tự nhiên lại không thuận lợi, trứng và chim non hoang dã được ưu tiên không can thiệp nhân tạo. Quả trứng rơi xuống tuy may mắn còn nguyên vẹn, nhưng nhiệt độ đã giảm nếu đặt lại vào tổ cũng sẽ trở thành trứng ung.
Bất đắc dĩ, người đến kiểm tra cũng không kịp thử xem chim bố mẹ có muốn tiếp tục ấp không, đành mang quả trứng về trước.
Đùa à, trứng sắp hỏng đến nơi rồi, đâu còn thời gian mà lo chuyện tái thả về tự nhiên, viện nghiên cứu của họ đâu phải không nuôi nổi một con Cắt Lớn con.
Những người khác nói đến chuyện này cũng đầy vẻ tiếc nuối, đều nói vận may của quả trứng này vừa tốt lại vừa không tốt.
"Hy vọng nó có thể chào đời thuận lợi."
Những người đến đây làm việc đều có lòng nhiệt huyết với động vật hoang dã, cộng thêm Chúc Lạc cũng là nhân viên quan sát phụ trách các loài chim, nghe tin này anh cũng đồng cảm, thầm cầu nguyện trong lòng.