Rời khỏi khách viện của Trần Họa Trúc, Vân Kiều nghĩ về viện cũng không có việc gì, nhân lúc trời ấm, nắng đẹp, chi bằng ra hoa viên dạo một vòng.
Đi Lai Châu, ngày tháng nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn.
Đứng trong vườn, Vân Kiều nhìn hoa cỏ xung quanh đã tàn úa, rồi lại nhìn cây nguyệt quý bên cạnh chỉ còn lá xanh mà không thấy hoa. Mấy tháng trước nơi đây còn rực rỡ như gấm, nay lại khiến lòng nàng dấy lên một nỗi phiền muộn.
"Cô nương, người xem đây là hoa gì?" Kiêm Gia không nỡ thấy nàng chau mày, vội cúi người vạch một bụi cây xanh hỏi: "Trời đông giá rét thế này mà vẫn còn nở hoa."
Vân Kiều cũng hứng thú, ngồi xổm xuống xem kỹ.
Đây là một bụi cây nhỏ màu xanh, tuy không cao lớn nhưng cành nào cành nấy đều vươn thẳng, lá nhỏ và dài như lá tùng. Giữa các nhánh cây mọc ra từng đóa hoa trắng nhỏ, trông tựa hồng mai nhưng lại trắng muốt như tuyết, cánh hoa kép, nhìn kỹ lại có chút giống hoa mẫu đơn trắng thu nhỏ.
"Đẹp quá, cô nương. Hoa này tên gì vậy?" Mộc Cận cũng tò mò hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play