"Chiêu Chiêu." Liên Yến Như lập tức nghiêm mặt: "Sao con có thể nói phụ thân con như vậy? Dù ông ấy bàn chuyện hôn sự này cho con là vì muốn gia đình được nhờ vả, nhưng cũng không phải chưa từng hỏi ý con. Lúc trước chính con cũng vui vẻ gả đi, nhà ai sống thế nào, phải đến rồi mới biết, làm gì có ai ở nhà mà biết trước được tương lai? Ta và phụ thân con cũng không muốn con sống những ngày như vậy, sao con có thể oán trách chúng ta?"
"Nương..." Bả Vân Hân lại khóc: "Con không oán trách hai người, chỉ là cuộc sống này con thật sự không thể chịu đựng được nữa, con muốn hòa ly, người đi nói với phụ thân đi..."
"Nói cũng phải đợi vài ngày nữa, con tạm thời cứ ở lại đây đi." Liên Yến Như ngồi xuống bên cạnh cô.
"Tại sao?" Bả Vân Hân không hiểu, nước mắt lưng tròng nhìn bà.
"Phụ thân con mấy ngày nay đang phiền lòng, Bả Vân Đình cứ đòi cưới con gái của một quan ngũ phẩm, lại còn là một con ma bệnh, phụ thân con tất nhiên không thể gật đầu, đang tìm mọi cách ngăn cản." Liên Yến Như kể sơ qua câu chuyện: "Con nói xem, bây giờ ông ấy làm sao có tâm trí để lo chuyện của con?"
Bả Vân Hân dần nín khóc, ngập ngừng nói: "Vậy trong lòng nương nghĩ thế nào? Nếu đã là một con ma bệnh, lại không có gia thế gì, nương cứ giúp hắn cưới về là được, sau này Bả Vân Đình sẽ không thể bay cao, nhảy xa được nữa."
"Con bé ngốc, con nghĩ gì vậy?" Liên Yến Như nhìn cô nói: "Hai người họ tình đầu ý hợp, nếu ta giúp cưới về, chẳng phải là lại rước thêm một người về đối phó với ta sao? Hơn nữa, ta có thể để Bả Vân Đình được toại nguyện sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT