Bả Vân Hân từ nhỏ đã được Liên Yến Như nâng niu trong lòng bàn tay, nàng tự nhận trong số các chị em trong nhà, dù là phẩm hạnh hay dung mạo, nàng đều là hạng nhất.
Ngay cả khi tất cả các tiểu thư khuê các trong kinh thành đứng ra so sánh, nàng cũng phải là một trong những người nổi bật nhất.
Vào cửa nhà họ Thịnh những ngày này, nàng đã phải chịu không ít tủi hờn. Nghĩ đến công ơn nuôi dưỡng của mẹ, nghĩ đến mười tháng mang thai sinh con, nàng cắn răng chịu đựng.
Nhưng Thịnh Hạc Khanh lại dám so sánh nàng với đám hàng trong kỹ viện, đây quả là một sự sỉ nhục trời giáng, làm sao nàng có thể chịu đựng được?
Thịnh Hạc Khanh vừa dứt lời, nàng đã tức đến ngất đi tại chỗ.
Sau khi tỉnh lại, nàng hỏi ra mới biết, sau khi nàng ngã xuống, Thịnh Hạc Khanh không thèm hỏi han sống chết, phẩy tay áo bỏ đi, miệng còn oán nàng lắm chuyện để cho góa phụ trẻ kia chạy mất.
Bả Vân Hân gần như tức đến chết, không màng thân thể yếu ớt, đứng dậy đi thẳng về nhà mẹ đẻ. Vốn đã đầy tủi thân, gặp mẹ mình lại càng thêm tủi, khóc đến không thể kìm nén.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play