Cánh cửa phòng đóng chặt, ánh sáng từ khe hở lọt vào, chiếu lên bóng dáng Dung Tuyên đang đứng trước giường. Hắn chắp tay sau lưng, đôi mắt mang theo ý cười như có như không, nhìn chằm chằm Đỗ Thiên Thiên khiến nàng cảm thấy trong lòng bất an, như có lông tơ dựng đứng.
Dung Tuyên vốn được xem là một thư sinh văn nhược, thế nhưng vừa rồi, khi hắn bế nàng, không hề có vẻ yếu đuối chút nào. Đôi bàn tay với những khớp xương rõ ràng của hắn tràn đầy sức mạnh, khiến nàng không khỏi ngỡ ngàng.
“Ngươi đang ra lệnh cho ta sao?” Hắn mỉm cười, giọng điệu mang theo ý trêu chọc.
Đỗ Thiên Thiên nhận ra phản ứng của mình có phần quá khích. Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng nam nhân khó lường này sẽ sinh nghi. Nàng nuốt nước bọt, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, đáp: “Thiếp nào dám, nào dám.”
Dung Tuyên đột nhiên bước tới, kéo mạnh tấm chăn đang quấn quanh người nàng. Ánh mắt hắn lướt qua lướt lại trên thân thể nàng, mang theo ý tứ chẳng mấy tốt đẹp, khiến người ta chỉ liếc qua cũng hiểu ngay hắn định làm gì.
Đỗ Thiên Thiên bị ánh mắt như sói đói của hắn nhìn chằm chằm, cảm giác như thể mình chẳng còn mảnh y phục nào che thân. Nàng lắp bắp: “Giờ… giờ vẫn còn là ban ngày, gia…”
Chưa kịp nói hết câu, đai lưng trên y phục nàng đã bị hắn cởi bỏ. Thân hình kiều diễm chỉ còn lại chiếc yếm thêu đôi uyên ương. Tay Dung Tuyên vòng ra sau gáy nàng, nhẹ nhàng kéo sợi dây mảnh, rồi từ tốn cởi bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play