Cẩn ca nhi ở lại Hàm Trúc Viện, cùng Đỗ Thiên Thiên dùng bữa trưa. Có lẽ vì để ý đến tâm tình của con trai, Đỗ Thiên Thiên khéo léo bảo bà vú bế Phúc Bảo về phòng trong để cho bú sữa.
Lần trước, Cẩn ca nhi chỉ vội vàng ghé qua, thoáng nhìn muội muội mà chưa kịp ngắm kỹ. Khi ấy, có Dung Tuyên ở đó, cậu bé vì chút sĩ diện mà không nỡ mở lời muốn xem Phúc Bảo.
Sau khi dùng xong bữa trưa, Dung Tuyên nhìn Cẩn ca nhi ngồi nghiêm chỉnh trước bàn, không hề nhúc nhích, bèn cười khẩy mà trêu chọc: “Chuyện cũng đã nói, cơm cũng đã ăn, sao còn chưa về Quốc công phủ? Hay là định chờ thân binh của phụ thân ngươi đến áp giải ngươi về?”
Cẩn ca nhi vốn mang khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, trong lòng cũng có chút bực bội. Cậu bé đứng bật dậy, tức giận đáp: “Không cần ngươi đuổi, ta tự đi!”
Dung Tuyên thời gian này đang bận rộn chuẩn bị cho ngày đại hôn, việc nhiều như núi, không rảnh mà đôi co. Hắn thong thả nói: “Được rồi, vậy ta tiễn ngươi, tiện thể cùng ra ngoài.”
Đỗ Thiên Thiên nhìn không nổi cảnh này. Người lớn thế kia mà còn bắt nạt một đứa nhỏ! Nàng vươn tay kéo Cẩn ca nhi ra sau lưng mình, hướng về phía Dung Tuyên mà nói: “Chàng muốn đi thì đi trước đi, ta dẫn Cẩn ca nhi vào phòng ngồi một lát.”
Dung Tuyên vẫn còn nhớ chuyện lần trước, mắt híp lại, nhìn chằm chằm Cẩn ca nhi, giọng điệu đầy ý tứ: “Để ta dẫn nó vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT