Xe ngựa chật hẹp, không gian nhỏ bé chỉ đủ chứa hai người bọn họ, rèm châu khẽ lay động theo làn gió thoảng qua.
Đỗ Thiên Thiên dáng người nhỏ nhắn, đứng trước mặt Dung Tuyên quả thật mong manh như không chịu nổi một đòn. Tay hắn chậm rãi lướt lên vòng eo nàng, từng cái chạm khẽ khiến nàng run rẩy từng đợt. Hắn dường như mất kiên nhẫn, chau mày thúc giục: “Mau cười đi.”
Đỗ Thiên Thiên ngẩng lên nhìn gương mặt hắn, thật sự không thể nặn nổi một nụ cười. Nhưng đang yếu thế, nàng không thể không cúi đầu. Nàng miễn cưỡng cong môi, nụ cười gượng gạo hiện lên trên khuôn mặt.
Đồng tử trong mắt Dung Tuyên càng thêm thâm trầm, giữa lông mày càng nhíu chặt. Hắn dùng sức nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn mà một tay hắn có thể ôm trọn, như ý nguyện nghe được tiếng kêu khẽ từ nàng. Lúc này, vẻ mặt hắn mới dịu đi đôi chút, nhưng vẫn buông lời: “Xấu xí chết được.”
Đỗ Thiên Thiên chỉ hận trước đây mình không cầm roi quất chết hắn ngay từ đầu.
Nàng cụp mắt, bĩu môi, khuôn mặt mỹ miều phủ đầy vẻ tủi thân. Nàng vừa định mở miệng, Dung Tuyên đã lên tiếng trước, cắt ngang: “Không được làm nũng.”
Đỗ Thiên Thiên tức giận ngậm miệng, hai má phồng lên vì giận dữ, trông như một đứa nhỏ đang hờn dỗi. Dung Tuyên đưa tay, muốn dùng ngón tay chọc vào má nàng, nhưng cuối cùng vẫn kìm lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT