Dung Tuyên trầm mặt, giọng lạnh lùng vang lên bên tai Đỗ Thiên Thiên, chất vấn nàng. Cổ tay nàng bị hắn nhéo đau điếng, sắc mặt tái nhợt, nàng vội vàng nói dối: “Thiếp chỉ đoán bừa thôi.”
Lo sợ Dung Tuyên không tin, Đỗ Thiên Thiên vội vàng bày ra ánh mắt chân thành, tiếp tục giải thích: “Gia, ngài uy nghiêm lẫm liệt, thoạt nhìn không giống người thích những động vật nhỏ mềm mại như thế.”
Tay nàng khẩn trương siết chặt vào nhau, trong lòng không dám chắc liệu những lời này có thể qua mặt được Dung Tuyên hay không.
Dung Tuyên trên mặt mang vẻ khó lường, chẳng thể đoán được hắn tin hay không. Ánh mắt sắc lạnh của hắn dừng lại trên người nàng, nhìn chằm chằm thật lâu. Sau một lúc, lực đạo nơi tay hắn dần buông lỏng, môi mím chặt, từ trong mũi hừ nhẹ một tiếng: “Ừm.”
Đỗ Thiên Thiên lập tức thở phào nhẹ nhõm, lưng nàng đã lấm tấm mồ hôi. Nàng thầm trách mình sơ suất, suýt chút nữa khiến Dung Tuyên sinh lòng nghi ngờ. Điều nàng sợ nhất chính là bị hắn coi như yêu quái mà xử tử.
Ngoài cửa sổ, bầu trời dần dần tối sầm lại.
Dung Tuyên cúi đầu nhìn nữ nhân đang run rẩy trước mặt mình. Vai nàng gầy yếu khẽ run, bất giác khiến hắn nổi lên hứng thú. Hắn đưa ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng cằm nàng, cẩn thận quan sát, nhìn đi nhìn lại. Từ ngày rời Dương Châu trở về kinh, hắn đã cảm thấy Đỗ Thiên Thiên này có gì đó không giống bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT