Tiêu Tư Mộ năm ấy vừa tròn mười ba tuổi đã bộc lộ rõ phong thái của một bậc quân vương đủ tư cách. Khi xử lý triều chính, nàng luôn quyết đoán, dứt khoát, không chút do dự. Dáng vẻ khi nói chuyện, ánh mắt sắc bén lúc ra quyết định, càng ngày càng giống với phụ hoàng nàng năm xưa. Nhưng thỉnh thoảng, ở những khoảnh khắc vô tình, nàng lại để lộ nét dịu dàng hiếm có của một nữ nhi, thần thái ấy giống hệt mẫu thân thuở trước – vị tuyệt sắc giai nhân ôn nhu động lòng người, khiến ai nhìn thấy cũng chợt bùi ngùi.
Giờ khắc này, vành mắt Tiêu Tư Mộ đỏ hoe, đôi mắt không rời khỏi thánh chỉ truyền ngôi đang đặt trên án thư. Kể từ ba năm trước, khi mẫu hậu qua đời, phụ hoàng Tiêu Bắc Hoài đã tự giam mình vào chính sự, ngày đêm bận rộn, chưa từng ngơi nghỉ một khắc.
Nàng từng ôm một tia hy vọng mong manh, nghĩ rằng có thể kéo dài thêm chút thời gian bên phụ hoàng. Nhưng cuối cùng, Tiêu Bắc Hoài vẫn lựa chọn rời xa tất cả.
Trái tim nóng như lửa đốt, Tiêu Tư Mộ lập tức cưỡi khoái mã phóng thẳng đến chùa Hộ Quốc. Khi nàng đến nơi, cảnh tượng trước mắt khiến nàng gần như không thể tin nổi – Tiêu Bắc Hoài đã làm lễ cắt tóc, chính thức xuống tóc xuất gia.
Phụ hoàng nàng, một vị đế vương đang độ tráng niên, lại lựa chọn bỏ lại giang sơn xã tắc để khoác lên mình áo cà sa!
“Phụ hoàng… rốt cuộc là vì sao?” – giọng nàng run rẩy, nước mắt trào ra nơi khóe mắt.
Tiêu Bắc Hoài khẽ lần chuỗi Phật châu trên tay, ngẩng đầu nhìn con gái, giọng trầm tĩnh như nước:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT