Ba tháng sau, ngoài thành mười dặm
Hoàng Thái Nữ A Mãn suất lĩnh văn võ bá quan cùng quần thần nghênh đón Hoàng thượng Tiêu Bắc Hoài khải hoàn trở về.
Từ xa nhìn lại, cờ xí phấp phới, tiếng nhạc du dương vang vọng, cảnh tượng uy nghiêm chưa từng thấy. Văn võ bá quan sắc mặt đều trang trọng, ai nấy đều đứng ngay ngắn chờ đợi.
Cứ mỗi nửa canh giờ, thị vệ tiền trạm lại vội vã cưỡi ngựa trở về bẩm báo quân đội còn cách bao xa. Mỗi lần nghe báo, lòng người nơi đây lại như căng ra một sợi dây, mong chờ được tận mắt nhìn thấy vị đế vương sáng lập chiến công hiển hách chưa từng có trong lịch sử khải hoàn trở về. Tự hào lấp lánh trên từng gương mặt.
Rốt cuộc, trong tiếng vó ngựa dồn dập, Tiêu Bắc Hoài uy phong lẫm liệt xuất hiện. Ngài cưỡi bạch mã, thân giáp đen sáng loáng, khí thế bức người. Tuy đã trải qua chinh chiến kéo dài, dung mạo tuấn mỹ của bậc đế vương vẫn không hề suy suyển, như thể năm tháng chưa từng để lại dấu vết trên gương mặt ấy.
Đôi mắt sắc bén của Hoàng thượng quét một vòng quan lại đang quỳ phục, rồi dừng lại ở nữ nhi yêu quý nhất – A Mãn. Ánh nhìn ấy, sâu thẳm không dễ phát hiện một tia rung động nhẹ. Nhưng trong đám người, chẳng có bóng hình mà ngài ngày đêm thương nhớ. Một thoáng mất mát hiện lên trong đáy mắt, song rất nhanh được giấu đi, chỉ còn lại thần sắc kiêu hùng.
Ngài xuống ngựa, giơ tay ra hiệu mọi người đứng dậy, tự mình đỡ A Mãn lên. Ngài nhẹ vỗ vai nàng, khóe môi thoáng nở nụ cười ấm áp như có thể xua tan mọi giá lạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play