Sáng sớm ngày thứ hai, Niệm Thu hốt hoảng chạy thẳng tới điện nơi Tống Thanh Nhược đang ở. Nhưng thị vệ canh giữ nghiêm ngặt, nàng dù van xin thế nào cũng không được phép bước vào trong.
Nàng chỉ có thể đứng ngoài cửa, khàn cả giọng gọi lớn:
“Nhị tiểu thư! Cứu mạng! Nhị tiểu thư mau cứu đại tiểu thư, đại tiểu thư… đại tiểu thư đã đi thành lâu rồi!”
Tống Thanh Nhược nghe thấy thì lòng chấn động, vội vã bật dậy. Nàng vừa giao lại chén thuốc đang cầm cho Mạch Tuyết, vừa chạy ra ngoài. Thị vệ lập tức vây chặt Niệm Thu, không cho nàng đến gần một tấc.
Niệm Thu chẳng màng, chỉ quỳ sụp xuống trước mặt Thanh Nhược, dập đầu liên hồi, trán va xuống nền đá kêu bộp bộp, nhưng nàng dường như không cảm nhận được đau đớn, vừa khóc vừa nghẹn ngào:
“Nhị tiểu thư… xin người mau đi cứu đại tiểu thư… nô tỳ đã không cản nổi…”
Thanh Nhược vội xông lên, đẩy thị vệ sang một bên rồi đỡ Niệm Thu dậy, giọng run run:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT