Khi thấy Ngô lão gia vén rèm bước vào, nàng thoáng sững người, mãi đến khi ông xoay sang nhìn và cất tiếng gọi, nàng mới bàng hoàng như vừa tỉnh mộng, vội vàng nở nụ cười, lòng lại không khỏi run lên thình thịch, một trận hoang mang không tên.
Trước kia, mỗi lần gặp Ngô lão gia, đều là khi ông tới phòng của Ngô Phùng thị, mà nàng thì luôn tìm cớ tránh mặt. Đây là lần đầu tiên nghiêm túc đứng trước mặt ông, chính diện gặp gỡ.
Nàng hiểu rất rõ, vị phụ thân này vốn là người trọng nam khinh nữ, trong lòng ông nàng đáng giá bao nhiêu phần, nàng còn chẳng dám đoán. Bởi vậy, trong tiềm thức, nàng luôn muốn tránh đi. Người không thích mình, cho dù là thân sinh phụ mẫu, nàng cũng không muốn tự mình dâng tới.
Nhưng hôm nay… sao ông lại đến đây? Mọi khi chẳng phải đều chỉ vào thẳng phòng của Ngô Phùng thị hay sao?
Nàng nhìn thấy ông mỉm cười lấy đồ ra tặng cho đại tỷ, khen vài câu dịu dàng, sau đó mới quay sang mình. Trong lòng tuy run rẩy, nhưng nàng vẫn cố lấy can đảm tiến lên. Không sao cả, coi như là… gặp một vị quan lớn, lãnh đạo đến thăm.
Nhớ tới việc nhị nữ nhi của mình đến nay vẫn chưa có tên tự chính thức, Ngô lão gia thấy trong lòng áy náy. Hơn nữa lần này ông đến cũng là vì muốn lấy lòng Ngô Phùng thị, nên lễ vật dành cho nàng, dĩ nhiên còn hậu hĩnh hơn cả phần của đại cô nương.
Nhị tỷ thấy lễ vật, ánh mắt liền sáng rỡ như ánh nắng, cười tươi như một đứa trẻ được quà, cái gì cũng thích, cái gì cũng vui. Sau đó không nhịn được, bổ nhào vào lòng Ngô lão gia làm nũng, bàn tay nhỏ nhắn còn xoa xoa bóp bóp vai ông, khiến ông vui đến mức suýt không nhấc nổi mặt lên. Trong lòng thầm nghĩ: con gái ngoan như vậy, nếu có thể giấu đi, chẳng cho ai nhìn thấy thì tốt biết bao!
Nàng ríu rít nói một tràng lời ngọt như mật, nào là cảm ơn cha, cha là tốt nhất, nào là cha tặng gì cũng là thứ nàng thích nhất… lời nịnh nọt của trẻ con, nghe xong ai mà chẳng mềm lòng.
Ai ngờ, bất cẩn một chút, Ngô lão gia lại bế bổng nàng lên! Nàng đã ba mươi năm chưa từng bị ai bế như vậy, cả người liền hoảng hốt giật mình! Hai cánh tay bé nhỏ theo phản xạ ôm chặt lấy cổ phụ thân, gương mặt trắng bệch, giống hệt chú thỏ con bị dọa sợ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play