Bắt đầu từ mùng ba, Lưu a bà quay trở lại làm việc. Có bà lo liệu ba bữa ăn mỗi ngày, Đường Nguyệt cũng nhẹ nhõm không ít, không cần phải bận tâm hôm nay ăn gì, mà hương vị món ăn thì thơm ngon hơn nhiều. So với việc tự mình xào rau qua loa hay tay nghề còn non của Minh Tùng thì đúng là khác biệt.
Ban đầu, nàng nghĩ Tết năm nay chỉ qua lại thăm hỏi với Võ quán Hồng Môn, những ngày còn lại có thể an nhàn ở nhà, chờ hiệu cầm đồ khai trương lại sau kỳ nghỉ.
Ai ngờ sáng mùng bốn, Tiêu Nhược Ly mang theo quà Tết đến bái phỏng.
Nàng ấy tươi cười nói: “Ta từng nói rồi mà, dù đã quay về phủ Trưởng công chúa cũng sẽ không cắt đứt liên hệ với mọi người. Trước Tết trong phủ bận rộn, nào là dự yến trong cung rồi tiệc gia đình, còn phải đi thăm hỏi thông gia… mãi tới hôm nay ta mới rảnh để đến.”
Đường Nguyệt mời nàng ấy vào sảnh ngồi: “Có thể gặp lại ngươi là chúng ta đã vui lắm rồi, còn khách sáo mang quà làm gì nữa?”
Tiêu Nhược Ly ngồi xuống trong viện quen thuộc, cảm khái nói: “Năm mới mà, qua lại là chuyện bình thường. Đây cũng là lời dặn của mẫu thân, rằng lễ nghĩa không thể bỏ. Ta vẫn thường nhớ những ngày tháng sống ở đây cùng mọi người.”
Dù khi đó phải dọn dẹp hậu viện, tiền viện nhưng vì có việc làm, lại rèn luyện được sức lực nên không thấy vất vả, ngược lại còn cảm thấy thỏa mãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT