Thân Thời Hành lui về ở ẩn từ chức Thủ phụ vào năm nhĩ thuận, người kế nhiệm chính là con rể ruột của ông. Tất cả bạn bè đồng liêu khi thấy vậy đều đến chúc mừng.
Tuy là con rể, nhưng con rể cũng như nửa con trai. Hơn nữa, Tần Tu Văn lại không còn người thân nào khác, trong hoàn cảnh như vậy, chẳng phải cũng gần như con trai ruột của mình sao!
Vương Tích Tước và Vương Gia Bình nhìn lão bằng hữu của mình số tốt như vậy, không chỉ chúc mừng ngoài miệng mà trong lòng cũng chua loét – sao mình lại không có vận may như thế!
Có thể thuận lợi lui về từ vị trí Thủ phụ đã là một niềm vui lớn, kết quả tân Thủ phụ Nội các lại là người nhà, tài nguyên chính trị không hề lãng phí chút nào. Hơn nữa, với tài năng của Tần Tu Văn, chỉ cần Thân gia không tự tìm đường chết đi tạo phản, thì việc bảo đảm cho họ phú quý thêm mấy chục năm nữa cũng không thành vấn đề!
Vương Tích Tước vỗ vai Thân Thời Hành, không khỏi cảm thán:
"Bây giờ ông sướng rồi, vô sự một thân nhẹ, có thể về nhà hưởng phúc!"
Thân Thời Hành chỉ có thể cười lạnh một tiếng: Đúng là như người uống nước, nóng lạnh tự biết!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play