Thân Lan Nhược lập tức đặt những ngón tay thon thả lên cổ tay Tần Tu Văn, bắt mạch một lúc. Thấy mạch tượng của Tần Tu Văn không có gì đáng ngại, nàng mới muộn màng nhận ra bộ dạng lôi thôi của mình lúc này.
Thân Lan Nhược vội vàng rút từ trong tay áo ra một chiếc khăn lụa, nhẹ nhàng lau khô bàn tay Tần Tu Văn bị nước mắt của nàng làm ướt. Nàng cúi đầu không dám nhìn vào mắt hắn, vì vừa mới khóc nên giọng nói có chút nghèn nghẹn:
"Tần đại nhân, ngài có muốn uống nước không?"
Thấy Tần Tu Văn gật đầu, Thân Lan Nhược vui mừng lấy một chiếc bát nhỏ, pha một bát nước ấm, sau đó lấy ra một cọng sậy rỗng cắm vào, bẻ cong một góc rồi đưa đến bên miệng Tần Tu Văn, giải thích:
"Cọng sậy này tôi đã rửa sạch nhiều lần rồi. Bây giờ ngài không tiện cử động, vết thương vừa mới có dấu hiệu lành lại, ba ngày tới cứ uống nước và thuốc như thế này nhé."
Chẳng qua là dùng cọng sậy làm ống hút mà thôi, Tần Tu Văn ngoan ngoãn nghe theo mà uống.
Sau khi Tần Tu Văn uống xong, Thân Lan Nhược lại thành thạo lau đi vết nước bên môi hắn. Nhưng khi ánh mắt nàng chạm phải đôi mắt sâu thẳm của Tần Tu Văn, những cảm xúc trong đôi mắt ấy khiến Thân Lan Nhược không nhìn rõ, đồng thời cũng khiến nàng lập tức rụt tay lại, gương mặt dần ửng hồng, lời nói cũng trở nên lắp bắp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play