Tranh cãi với Vạn Lịch bao năm qua, thay vì nói là tranh giành quốc bổn, chi bằng nói là các triều thần muốn chọn cho mình một vị quân vương kế nhiệm phù hợp hơn.
Còn về vị Thái tử được chọn này rốt cuộc tư chất ra sao, có thích hợp ngồi lên ngôi vị đó hay không, thực ra mọi người cũng chẳng mấy bận tâm.
Đây là lần đầu tiên tất cả mọi người nghiêm túc đánh giá vị Đại hoàng tử mà họ muốn tiến cử lên ngôi vị Thái tử.
Chu Thường Lạc tuổi còn nhỏ, dù đang quỳ trên mặt đất nhưng lưng vẫn thẳng tắp, dáng vẻ ung dung, biểu cảm không kiêu ngạo cũng chẳng siểm nịnh. Bị bao nhiêu triều thần và cả Vạn Lịch nhìn chằm chằm, hắn vẫn không một tia hoảng loạn, giọng điệu nghiêm túc, thái độ quả quyết, muốn rửa sạch oan khuất cho sư phụ của mình:
"Phụ hoàng, vừa rồi nhi thần ở bên ngoài nghe được, Chu Thị lang nói, thiên tử phạm pháp cũng đồng tội với thứ dân, lại nói Tần tiên sinh cấu kết với phiên vương. Vị phiên vương đó, hẳn là nói Lộ Vương thúc phụ phải không? Nếu đã vậy, tiên sinh đang hôn mê bất tỉnh, chẳng lẽ thúc phụ cũng hôn mê bất tỉnh sao? Đã có đương sự ở đây, sao không cho đòi người tới đối chất tại triều?"
Lộ Vương ở xa tận Vệ Huy phủ, không có chiếu chỉ không được vào cung. Vì một chuyện như thế này mà triệu Lộ Vương đến, chẳng khác nào nói thẳng Lộ Vương tạo phản, đây là muốn đẩy người ta vào chỗ chết mà.
Các đại thần ủng hộ Hứa Quốc trong lòng hoảng hốt, bọn họ chỉ muốn hạ bệ Tần Tu Văn, chứ không muốn đối đầu với Lộ Vương!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT