Lý do Lý Như Tùng bây giờ cung kính với Tần Tu Văn là vì hắn phát hiện vị Tần tổng đốc này thật sự đáng nể! Vì chiến thuật ba hàng bắn của hắn, vì vũ khí hắn cung cấp, thậm chí vì đề nghị của hắn, để người Bồ Đào Nha đi trước đánh lừa đối phương, làm tốt thí thu hút hỏa lực, kích động người Hoa địa phương cùng giáp công người Tây Ban Nha. Có thể nói, nếu không có Tần Tu Văn, trận chiến này không thể nào thuận lợi đến vậy!
Thắng, là điều Lý Như Tùng đã sớm cho là có thể làm được. Nhưng thắng cũng phải xem thắng như thế nào. Thắng kiểu "giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm" thì dù thắng cũng không vui. Nhưng như lần này, cả trận đánh xuống, lại chỉ có năm người bị thương nhẹ, không một binh sĩ Đại Minh nào tử trận. Lý Như Tùng dám nói, dù cha hắn cầm quân mấy chục năm, cũng chưa từng đánh một trận nào như vậy!
Thật là, quá con mẹ nó sảng khoái!
Năm ngàn người Lý Như Tùng mang theo lần này đều là tinh binh, đã tốn không ít tâm sức bồi dưỡng, mất một người cũng đau lòng. Nhưng thật không ngờ đánh xong còn có thể mang về toàn bộ!
Ngoài việc ít tổn thất binh sĩ, trận này còn đánh rất thoải mái. Có Tần Tu Văn ở đây, các loại văn thư đều được viết ổn thỏa, lương thảo, vũ khí, thậm chí cả hộ tâm giáp trên người binh lính cũng được phát mới. Những điều này trước đây triều đình không bao giờ nghĩ đến. Tần tổng đốc việc gì cũng làm chu đáo, lại luôn có cách kiếm được đồ tốt.
Một vị tổng đốc như vậy, Lý Như Tùng nguyện theo hắn đánh trận cả đời.
Lúc này chiến cuộc đã kết thúc, công việc còn lại đều thuộc phạm vi chức trách của Tần Tu Văn, Lý Như Tùng tự nhiên rất biết điều mà nhường lại vị trí chủ tọa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play