Tần Tu Văn ở thời hiện đại và Tần Tu Văn ở thời đại này có thân thế tương tự. Hắn từ nhỏ đã là cô nhi, nhờ ăn cơm trăm họ mà học hết đại học, rồi vừa học vừa làm cộng với học bổng hàng năm để lấy bằng thạc sĩ của một trường danh tiếng. Vốn còn có cơ hội học lên tiến sĩ, nhưng lúc đó kinh tế quá eo hẹp, đành phải đâm đầu vào thị trường tài chính. Hắn từng làm phân tích chứng khoán ở thị trường sơ cấp, rồi nhảy sang một quỹ đầu tư làm đến vị trí quản lý quỹ. Sau khi tích lũy được mối quan hệ, hắn lại sang thị trường thứ cấp khuấy đảo gió mưa. Dựa vào trí tuệ, thể lực và sự cần cù không tưởng, cuối cùng hắn cũng phất lên, làm một vố lớn, rút tiền mặt mua ngay một căn hộ rộng rãi ở Ma Đô! Tiếc là nhà mới còn chưa kịp ở, hắn đã xuyên đến đây, thật là một điều đáng tiếc lớn trong đời! Cũng không biết mình ở thời hiện đại rốt cuộc là sống hay chết. Nếu chết thì thôi, còn nếu sống, thì là người thực vật, hay là Tần Tu Văn thời cổ đại cũng đã đến thời hiện đại?

Khả năng có quá nhiều, nghĩ đến mà Tần Tu Văn đau cả đầu, chỉ đành nén lại, coi như mọi chuyện ở hiện đại đều là tiền kiếp, không thể truy cứu sâu xa.

Đã đến thì cứ yên phận. Hiện thực đã vậy, Tần Tu Văn chỉ có thể ép mình bình tĩnh, cẩn thận lục lọi những manh mối trong ký ức, cố gắng không để người bên cạnh phát hiện điều bất thường – dù sao chuyện tá thi hoàn hồn rất có thể bị người ta coi là dị đoan rồi thiêu sống!

Tần Tu Văn không dám coi thường trí tuệ của người xưa, nếu không Tam Quốc từ đâu mà có? Ba mươi sáu kế từ đâu mà ra? Nếu đột ngột thay đổi quá lớn, bị người ta nhìn ra manh mối, chờ đợi hắn tuyệt đối không phải kết cục tốt đẹp!

Chỉ có thể từ từ, từng bước một, mưa dầm thấm lâu. May mắn trong cái rủi là hắn vẫn giữ được ký ức của nguyên thân, nếu không có lẽ đã lộ tẩy trong nháy mắt.

Thế nhưng sau khi cẩn thận nghiên cứu ký ức của nguyên thân, Tần Tu Văn cảm thấy có gì đó không ổn. Tuy hắn không phải người yêu thích lịch sử, nhưng dù sao cũng đã học đến thạc sĩ, bình thường cũng thích đọc sách lịch sử. Tại sao trong ký ức của nguyên thân, có những danh nhân lịch sử hắn biết, nhưng lại có những nhân vật vô cùng nổi tiếng chưa từng xuất hiện? Sau một hồi lần mò, cuối cùng Tần Tu Văn cũng tìm ra ngọn nguồn – hóa ra trên thế giới này, lại không có "Chiến dịch Tĩnh Nạn", Minh Thành Tổ Chu Lệ là người thừa kế ngai vàng danh chính ngôn thuận. Sau giai đoạn lịch sử này, mọi thứ về cơ bản đều giống như trong ký ức của Tần Tu Văn, bao gồm cả thứ tự lên ngôi của các vị hoàng đế, chỉ có một vài danh thần, danh tướng là khác biệt.

Tần Tu Văn nội tâm chấn động. Lịch sử mà hắn xuyên đến không phải là lịch sử hắn biết, lẽ nào đây là một thời không song song? Vậy vị Minh Thành Tổ Chu Lệ này rốt cuộc là người xuyên không giống hắn, hay là người trùng sinh?

Tần Tu Văn âm thầm nhớ lại những cuốn sử sách mà nguyên thân từng tiếp xúc, kết luận trong lòng nghiêng về vế sau. Vị Minh Thành Tổ này về văn trị võ công cũng không khác nhiều so với trong ký ức của hắn, chỉ có điều vị Kiến Văn Đế Chu Doãn Văn vốn nên lên ngôi lại không có cơ hội trưởng thành, đã chết yểu từ khi còn rất nhỏ.

Đã xuyên không rồi thì cũng không quá bận tâm có phải thời không song song hay không. Thấy xu hướng phát triển chung không quá khác biệt, Tần Tu Văn cũng thở phào nhẹ nhõm – ít ra có vài chuyện mình có thể đoán trước, giúp cho con đường quan lộ sau này tránh được vài cái hố!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play