Thế nhưng Thạch Phi Vũ lại không cho rằng đó là công lao của gia thế, luôn nghĩ đó là do bản lĩnh của mình, lại còn tỏ ra thanh cao, kiêu ngạo, coi trời bằng vung, dường như cả Hồng Lư Tự này không ai lọt vào mắt hắn!
Tống Tinh Đạt trong lòng không vui, nhưng cũng không thể làm gì Thạch Phi Vũ, bề ngoài vẫn phải giả làm người tốt, chỗ nào cũng chỉ điểm cho Thạch Phi Vũ. Có lúc Thạch Phi Vũ làm sai, y còn phải đi dọn dẹp hậu quả!
Vị Hồng Lư Tự Khanh trước đây cũng nâng niu Thạch Phi Vũ, khiến hắn càng thêm vênh váo, tự cho rằng cả Hồng Lư Tự này chỉ có hắn là tài giỏi nhất!
Bây giờ lại có một Tần Tu Văn. Chiến tích trước đây của người này khiến ai nghe cũng phải thấy thủ đoạn của hắn quyết liệt, năng lực phi phàm. Tống Tinh Đạt một mặt lo Tần Tu Văn sẽ ngáng đường mình, ở Hồng Lư Tự giết gà dọa khỉ, mặt khác lại thầm muốn ngồi trên núi xem hổ đấu – một mãnh tướng như Tần Tu Văn đối đầu với một công tử bột như Thạch Phi Vũ, rốt cuộc ai sẽ thắng?
Xem ra, quả đúng như y dự đoán ban đầu, Tần đại nhân một mình một cõi, còn Thạch Phi Vũ bị hắn dùng vài chiêu khích tướng đã tâm thần đại loạn. Chỉ là bây giờ chính y cũng không dễ chịu gì, mải xem kịch mà quên mất sự lợi hại của Tần Tu Văn, chỉ vài ba câu đã bị người ta dắt mũi. Bây giờ nếu không đối đầu với đám lão già ở Lễ bộ, không dốc hết sức lực, e rằng sẽ không có kết cục tốt đẹp!
Vì vậy, nhìn thấy vẻ mặt đầy miễn cưỡng của Thạch Phi Vũ, Tống Tinh Đạt không muốn đến lúc đó vì sự thanh cao của hắn mà hỏng việc, đành phải cười tủm tỉm kéo người đến một nơi vắng vẻ, nói thẳng:
"Thạch đại nhân, ngài cũng đã nghe lời của Đại Điển Khách rồi đó. Ý của ngài ấy là muốn chúng ta vận động người của mình một chút. Ngài thấy sao. . ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT