Thực ra Lộ Vương cũng từng nghĩ, nếu việc thu mua các sản phẩm khác gây động tĩnh quá lớn, để lộ tin tức, thì rõ ràng là đi ngược lại mục đích của họ.
Nghe xong một hồi giải thích của Tần Tu Văn, Lộ Vương đã hoàn toàn tin phục, chuẩn bị trong hai ngày tới sẽ bẩm báo kế hoạch này cho Vạn Lịch. Nếu Vạn Lịch cũng đồng ý, sẽ lập tức thi hành.
Lộ Vương lớn lên đến giờ, vẫn luôn trong trạng thái vô công rồi nghề.
Người ta nói nam nhi phải đầu đội trời chân đạp đất, kiến công lập nghiệp, nhưng đứng ở vị trí của hắn, có tâm khí đó bản thân đã là một sai lầm.
Hắn đã sớm nhận rõ hiện thực, cũng cho rằng kết cục tốt nhất của mình chính là ngoan ngoãn nghe theo sự sắp đặt của mẫu hậu và hoàng huynh, mang theo gia sản kếch xù từ kinh thành chuyển đến cái lồng Vệ Huy phủ, ở đó tiêu dao khoái hoạt sống hết một đời.
Hắn chưa từng có lòng dạ bất trung, tình huynh đệ với Vạn Lịch vô cùng sâu đậm. Đồng thời hắn cũng biết rõ, mình không phải là người có tài cán đó. Nhất là trong khoảng thời gian Vạn Lịch dốc lòng trị nước, hắn càng nhận ra, làm hoàng đế cũng có cái khổ của hoàng đế. Cái vị trí mà người đời đều ngưỡng mộ, người thật sự ngồi lên chưa chắc đã được như ý.
Hắn từng đến Vệ Huy, biết đó là một nơi nghèo khổ thế nào. Lúc đó chọn đến đất phong ở đó, cũng chỉ vì Vệ Huy phủ gần kinh thành hơn mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT