Hắn đầu óc chậm chạp, hay nói sai, nếu không cũng chẳng bị lừa đến mất cả gia sản. Giờ lại làm việc dưới trướng quan sai, hắn càng không dám hé răng, chỉ biết cắm đầu làm việc, đúng hẹn lĩnh tiền. Một ngày ba bữa đều được lo, trời thì ngày một nóng hơn. Hắn chỉ cần một manh chiếu cỏ trải xuống đất, làm việc cả ngày mệt lả, người đầy bùn đất cũng mặc kệ, cứ thế ngả lưng xuống chiếu ngủ một đêm, hôm sau lại dậy làm việc như thường.
Những người như bọn họ, giống như cỏ dại ven đường, tuy không bắt mắt nhưng sức sống lại vô cùng mãnh liệt. Chỉ cần cho một miếng cơm ăn, đi đâu cũng sống được.
Lý Đại Ngưu theo đội sửa đường từ mùa xuân đến mùa hạ, làm việc hơn nửa năm. Ngày nào cũng được đội lo cho ăn, làm việc không kể ngày đêm, cũng chẳng có chỗ nào để tiêu tiền, nên tiền công đều dành dụm được cả. Hắn tích góp được cả thảy ba lạng bạc. Ngày nhận được bạc, Lý Đại Ngưu suýt nữa thì bật khóc – ba lạng bạc có thể mua lại được một mẫu ruộng bạc màu rồi! Khi bị lừa mất hai mẫu ruộng kia, hắn đã lén khóc trước mộ cha mẹ rất lâu, không biết sau này xuống dưới suối vàng sẽ ăn nói với các cụ thế nào.
Hắn thật sự hy vọng con đường này có thể được sửa mãi không thôi, như vậy hắn sẽ nhanh chóng dành dụm đủ sáu lạng bạc để mua lại hai mẫu đất mà hắn hằng ao ước.
Lý Đại Ngưu không đọc báo, cũng chẳng bao giờ lân la với đám quan sai, lại càng không nói chuyện nhiều với ai, chỉ biết cắm đầu làm việc: trộn xi măng, lát đường, đầm đất, gánh từng gánh xi măng nặng trĩu, vai hằn lên vết đỏ cũng mặc kệ. Hắn làm việc chăm chỉ là vậy, nhưng nếu hỏi hắn ai cho sửa con đường này, tại sao lại sửa, hắn đều lắc đầu không biết.
Hắn không quan tâm đến những chuyện xa vời đó, chỉ cần được ăn no, có tiền công, hắn đã mãn nguyện rồi.
Thế nhưng, hôm nay, khi tất cả rào chắn ven đường được dỡ bỏ, Lý Đại Ngưu kinh ngạc đến sững sờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT