Bạn bè thân thích không mời, các đồng liêu khác không gọi, chỉ mời một mình hắn, thực sự khiến Tần Tu Văn vừa không hiểu vừa cảm thấy vô cùng vinh hạnh.
Nhưng dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của đối phương, Tần Tu Văn tự nhiên không thể làm mất mặt Tống Huân. Không có rượu không thành tiệc, rượu trên bàn hôm nay cũng là rượu ngon. Sau khi Tần Tu Văn và vợ chồng Tống Huân uống vài chén, Văn thị liền lấy cớ không uống được rượu, lui ra ngoài, để lại không gian cho hai người Tống Huân và Tần Tu Văn.
Tần Tu Văn biết, Tống Thượng thư hôm nay chắc chắn có chuyện quan trọng muốn nói với hắn, nên mới nhân dịp sinh nhật mời riêng mình đến. Tần Tu Văn trong lòng suy đi tính lại, nghĩ xem đối phương rốt cuộc đang có ý đồ gì.
"Nguyên Cẩn à, ngươi có thành kiến gì với lão phu không?"
Thế nhưng Tống Huân vừa dứt lời, da đầu Tần Tu Văn đã tê rần:
"Tống đại nhân sao lại nói vậy? Đại nhân có ơn tri ngộ với hạ quan, hạ quan làm sao có thể có thành kiến với ngài được ạ?"
Tống Huân uống cạn ly rượu, rồi nặng nề đặt chén xuống bàn, thở dài:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play