Tần Tu Văn đã quen với việc trao đổi ngang giá, quen với những mưu mô lừa lọc, nhưng lại chưa quen được người khác thật lòng tán thưởng như vậy. Có lẽ đây cũng là một thủ đoạn lôi kéo lòng người của cấp trên chăng? Tần Tu Văn thầm nghĩ.
"Ồ, giờ ngươi câm rồi sao? Vừa rồi ở trước điện không phải lanh mồm lanh miệng lắm à? Nói đi! Ngươi định làm thế nào!"
Tống Huân không uống trà Tần Tu Văn rót, thấy hắn im lặng, tức giận đập một phát lên bàn sách, khiến chén trà trên bàn nảy lên "leng keng", may mà nước trà bên trong không sánh ra ngoài.
Tần Tu Văn cúi người thật sâu thi lễ với Tống Huân, rồi ngẩng đầu trịnh trọng nói:
"Đại nhân, một đời quá ngắn, hạ quan chỉ tranh thủ từng ngày. Nếu việc này thành công, chắc chắn sẽ lợi quốc lợi dân, đã vậy, tại sao không làm? Còn về thanh danh sau này, cứ để người đời phán xét."
Một đời quá ngắn, chỉ tranh thủ từng ngày!
Tống Huân bị chấn động. Vốn ông định khuyên Tần Tu Văn, hắn còn trẻ như vậy, hà tất phải sắc bén như lưỡi gươm mới ra khỏi vỏ, vừa làm tổn thương người khác, vừa làm hại chính mình. Có sự dìu dắt của ông, một nhân tài như hắn, lẽ nào còn sợ không đứng vững được ở chốn quan trường? Thậm chí ông đã nghĩ, sau khi khảo sát Tần Tu Văn thêm một thời gian, nếu tư tưởng của hắn thực sự cùng một mạch với mình, đến lúc đó giao phó cả thế lực và mạng lưới quan hệ sau lưng cho hắn thì đã sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play