Có thể nói, chỉ cần không quá đáng, ăn mặc chi dùng của Hoàng đế tuyệt đối là số một Đại Minh. Tập trung của cải thiên hạ để phụng dưỡng một mình Hoàng đế, đó chính là đãi ngộ mà người đứng trên đỉnh kim tự tháp được hưởng.
Nhưng dục vọng của con người là vô hạn. Vạn Lịch là một hoàng đế chưa từng nếm mùi khổ cực. Từ khi thân chính, hắn tiêu tiền như nước, ngân lượng trong nội nô sắp cạn kiệt, liền muốn chìa tay xin Hộ bộ. Đáng tiếc, các triều thần cũng không phải dạng vừa. Sau khi phát hiện Vạn Lịch là một hoàng đế tiêu tiền vô độ, bất kể là Dương Thượng thư trước đây hay Tống Thượng thư do chính hắn đề bạt, thái độ của họ về vấn đề này lại nhất quán một cách kỳ lạ – khóc nghèo, lúc nào cũng khóc nghèo! Hết cách lắm rồi, mới nặn ra từ kẽ răng một chút cho Vạn Lịch, khiến hắn vô cùng không vui.
Nay có Tần Tu Văn, Vạn Lịch cảm thấy mình lại tìm được một con đường phát tài. Từ sau khi Tần Tu Văn nói về số tiền có thể kiếm được từ việc làm báo, Vạn Lịch đã vô cùng mong đợi.
Phải nói rằng, để kiếm tiền, Vạn Lịch cũng rất hợp tác. Tuy không bỏ ra đồng bạc nào, nhưng hắn quả thực đã góp đất, góp sức. Bài từ mở đầu kia thật sự là do chính tay hắn viết, không hề nhờ người khác.
Từ lúc quyết định làm ăn, cho đến khi kỳ đầu tiên của "Kinh Báo" phát hành, Vạn Lịch tuy ở trong thâm cung nhưng thám tử bên cạnh vẫn luôn theo dõi nhất cử nhất động của Tần Tu Văn. Khi biết kỳ đầu tiên bán được ba mươi lăm vạn bản, hắn cũng có chút kinh ngạc, nhưng vừa nhìn lợi nhuận thu được, trong lòng lại không vui.
Đợi Tần Tu Văn đến, Vạn Lịch liền chất vấn:
"Tần ái khanh, ngươi không thấy năm ngày kiếm được 1800 lạng là quá ít sao? Tính ra một ngày chỉ có 360 lạng, ngươi nghĩ trẫm thiếu chút bạc này à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play