Các thương nhân phủ Tùng Giang sững sờ, bọn họ đã rơi vào một tình thế vô cùng khó xử. Chi phí mua bông ở nơi khác tăng vọt, muốn quay về Vệ Huy thì các thương nhân địa chủ từng hợp tác đều báo đã bán hết, hơn nữa còn thực hiện lời dọa dẫm trước đó, quyết không hợp tác với phủ Tùng Giang nữa!
Đáng sợ hơn là, những thương nhân kinh doanh mặt hàng khác ở Tùng Giang cũng đột nhiên nhận được lệnh, từ nay về sau, thương thuyền của phủ Tùng Giang không được phép cập bến Vệ Huy. Muốn bán hàng vào trung tâm Trung Nguyên, họ phải đi đường vòng qua các bến cảng khác. Nếu là trước kia thì cũng chẳng sao, nhưng bây giờ phủ Vệ Huy có địa vị thế nào? Bến tàu Vệ Huy có địa vị ra sao? Dù có thể đi đường vòng, nhưng hệ thống kho bãi tiện lợi, vận chuyển hàng hóa nhanh chóng, giao thương sầm uất, cùng khả năng xây dựng quan hệ thần tốc chỉ có thể thực hiện ở phủ Vệ Huy. Đây là điều mà không nơi nào có thể sánh được!
Đây không còn là chuyện đi đường vòng đơn giản nữa, mà là chặn đứng con đường làm ăn của họ! Mà cơ hội kinh doanh này bị ai chặn đứng? Chuyện này bây giờ có muốn giấu cũng không giấu được, đều do đám thương nhân dệt may phủ Tùng Giang giở trò, chọc giận người phủ Vệ Huy, khiến cho tất cả mọi người đều bị vạ lây.
Tục ngữ có câu "Oan có đầu, nợ có chủ", nay lại bị liên lụy vô cớ, những người khác không thể nhịn được nữa. Rất nhiều thương nhân phủ Tùng Giang bèn kéo đến trụ sở Thương hội Dệt may, yêu cầu Tề hội trưởng ra mặt cho họ một lời giải thích!
Chẳng những Tề hội trưởng đau đầu như búa bổ, mà ngay cả Nghiêm tri phủ, người vốn chỉ đứng ngoài quan sát, âm thầm dung túng, giờ cũng bị đám người bên dưới lôi kéo, yêu cầu hắn ra mặt giải quyết.
Nghiêm tri phủ trong lòng dĩ nhiên không thoải mái. Vốn định chèn ép phủ Vệ Huy, nào ngờ lại bị phủ Vệ Huy chèn ép ngược lại. Thương hội Dệt may đã đút lót cho hắn một vạn lượng bạc, bây giờ việc không thành, số bạc này cầm trong tay thật phỏng rát!
Thế nhưng, chưa kịp hành động, Nghiêm tri phủ đã nhận được thư tay của nghĩa phụ. Đọc xong thư, cõi lòng hắn chùng xuống. Hắn không thể ngờ tên Chu Bang Ngạn kia lại làm tới mức này, trực tiếp vận dụng mạng lưới quan hệ của Chu gia, dâng lên triều đình mấy bản tấu chương hạch tội nghĩa phụ hắn, liệt kê đủ loại tội danh, đối đầu trực diện. Nghĩa phụ hắn nhạy bén nhận ra đối phương luôn nhắm vào tội "quản giáo bất lực, dung túng người nhà" . Phương công công vốn là người không có gốc gác, cha mẹ mất sớm, bị chú bán vào cung, từ lâu đã không còn qua lại với gia đình. Do cơ duyên mới nhận Nghiêm Hạo Tư làm nghĩa tử. Nếu nói "người nhà", chẳng phải là đang nhắm thẳng vào Nghiêm Hạo Tư hay sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT