Dù sao, thứ gì nhiều thì không còn hiếm. Mọi năm, các đại gia từ vùng Giang Nam như Tô Châu phủ và Tùng Giang phủ cũng kén cá chọn canh với bông của họ, năm nay chắc chắn sẽ ép giá còn ghê hơn.
Nhưng không ai ngờ, Tần đại nhân còn dẫn cả người Tây dương đến. Nơi đây vốn là vùng trồng bông, giá cả rất thấp, nhân công cũng rẻ. Nếu như trước đây không có một xưởng lớn như "Xưởng dệt Ngô thị", chỉ dựa vào các hộ nhỏ lẻ thì không thể nào sản xuất đủ lượng vải mà người Tây dương cần. Nhưng bây giờ đã có "Xưởng dệt Ngô thị", họ chỉ cần mang bông đến, để xưởng dệt lo liệu. Họ bán hàng dễ dàng, giá không những không giảm mà còn cao hơn năm ngoái một thành!
Cao hơn một thành là chuyện không nhỏ! Có thể sắm cho con cái bộ quần áo mới ăn Tết, có thể ăn thêm vài bữa thịt trong bữa cơm hàng ngày, những lo toan thường nhật cũng có thể vơi đi. Một năm đầu tắt mặt tối, cuối cùng cũng có chút dư dả, có chút hy vọng.
Quả nhiên theo Tần đại nhân là có thịt ăn! Nghe lời Tần đại nhân chắc chắn không sai! Sau lần này, người dân Vệ Huy đã khắc sâu ý nghĩ đó vào trong đầu. Còn những kẻ vốn định nhân cơ hội bông được mùa để ép giá thu mua, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, từ bỏ ý định xấu xa còn chưa kịp thực hiện.
Mọi người đều thấy đơn đặt hàng của "Xưởng dệt Ngô thị" bùng nổ!
Ngô phú thương, với khuôn mặt vốn tròn trịa, sau hơn nửa tháng bận rộn đã gầy đi trông thấy. Chính ông cũng ngơ ngác, không ngờ việc kinh doanh lại có thể tốt đến mức này!
Từ khi ông nghe lời vợ là Khương thị, xin một mảnh đất mà ai cũng chê, quả nhiên ông đã lấy được. Nhưng sau khi lấy được, ông mới thực sự hoảng hốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play