Trần Khoát ngẩng đầu theo tiếng gọi, gương mặt vốn điềm tĩnh trong thoáng chốc liền trở nên dịu dàng.
Khi cô chạy về phía anh, anh không đứng yên chờ, mà cũng bước tới đón cô. Khoảng cách giữa hai người nhanh chóng thu hẹp, trước khi cô lao vào lòng anh, anh đã dang tay ôm chặt lấy cô.
Thật sự rất vui. Vui vì bản thân, cũng vui vì đối phương.
Không biết nên dùng cách nào để biểu đạt hết niềm vui ấy, hay là… cả cảm giác thích nữa.
Anh hiếm khi nào trẻ con như vậy, nhưng lúc này lại bế bổng cô xoay vài vòng. Cô bị quay đến nỗi vừa bật cười vừa choáng váng, có mấy người qua đường cũng phải liếc nhìn, tuy chẳng hiểu họ vừa trải qua chuyện tốt gì, nhưng cũng vô thức mỉm cười theo.
“Em có giỏi không nào!”
Chương Vận Nghi biết mình chẳng là gì so với anh, nhưng vẫn thấy bản thân thật sự rất lợi hại. Lòng tự tin bùng nổ đến mức cô còn dám nghĩ – nếu cô được trọng sinh mà sớm thêm một chút nữa thì chắc là…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT