“Hiểu rồi chứ?” – Anh cười hỏi.
Cô cuộn mình trong chăn, hơi ấm bao trùm cả không khí xung quanh, giọng nói của anh vẫn văng vẳng bên tai cô.
Đúng như anh nói, tất cả… đều đã qua rồi.
Chính vì đã đi qua, chính vì bọn họ thực sự rất tốt với nhau, nên những bối rối, những lần không biết phải làm sao trước đây… đều lặng lẽ biến thành món quà, đặt vào tay cô.
“Không hiểu, phiền anh đi chết giùm cái!” – Cô lườm.
Trần Khoát nghe ra ngay là cô chẳng hề giận, ngược lại còn có vẻ rất vui, anh cũng nhẹ nhàng thở ra. Không muốn nhắc lại chuyện cũ nữa, anh tự nhiên lái sang chuyện khác. Vừa nói chuyện một chút, anh cảm thấy có muỗi đang cắn chân mình, gãi vài cái thì phát hiện cả đống nốt đỏ. Anh cúi đầu, nhíu mày, đập một phát chết tươi con muỗi.
“Anh không phải đang ở ngoài trời đấy chứ?” – Chương Vận Nghi nghe thấy tiếng, thò đầu ra khỏi chăn, kinh ngạc hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play