Hiện tại mùa nông nhàn, mọi người sống dựa vào lương thực tích trữ. Nhưng Phùng Thanh trước đây quen ăn sung mặt sướng. Giờ không còn nhờ cậy được ai, nhà cũng hết sạch lương thực. 
Lâm Phong ngày ngày đói đến phải đi lột vỏ cây ăn, anh ta không muốn cuộc sống thế này kéo dài nữa. Mọi bất hạnh của anh ta đều do Phùng Thanh gây ra. Giờ cô ta phải trả giá. Lâm Phong nói tiếp:
 "Yên tâm, tối tắt đèn rồi, không ai biết cô ấy không phải cô. Từ giờ chúng ta cùng trên một chiếc thuyền, chỉ cần cô chia cho tôi phần tiền xứng đáng, tôi sẽ giúp cô canh chừng, khỏi lo bị người khác phát hiện.”
 Dịch Kiều không thể giả ngốc nữa. Lâm Phong đúng là kẻ điên, a lại đem chính vợ mình ra làm vật hy sinh như thế. 
“ Lâm Phong, anh điên rồi, cô ấy là vợ anh đấy.”
 Môi Lâm Phong giật giật, nụ cười méo mó đầy căm phẫn.
“ Vợ tôi, cô ta cũng xứng à? Một kẻ độc ác và dơ bẩn, những gì cô ta chịu hôm nay đều là đáng đời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play